Đằng Phi lông mày nhíu chặt, trong đầu thầm nghĩ " lão đầu này sao biết rõ sự tình năm sưa như vậy?" Cho dù bản thân bát đại gia tộc và ba nhà quý tộc Phạm Trương Lật, cũng không có khả năng biết rõ đến vậy? Hơn nữa, quan trọng nhất, trong lúc lão đầu này nói tới Lục Tử Lăng, ngữ khí toát ra vẻ không lịch sự, khiến cho Đằng Phi phải nghi hoặc chính là, lão đầu này...dường như rất quen thuộc với Lục Tử Lăng!
Trưởng lão tộc trưởng bên này, nghe thấy những lời của lão nhân này, sắc mặt đều trở nên tái nhợt, bởi vì những gì lão nhân áo xám nói, đều điểm trúng chỗ hiểm! Hơn nữa ý tứ của hắn dường như thiên về phía Đằng Phu, trong lúc nóng nảy, trung niên nhân kia tức giận mà lớn tiếng nói:
- Tiền bối, ngài…
Lão nhân áo xám có chút không nhịn được, khoát khoát tay rồi quát lớn:
- Ta làm sao? lão đầu tử ta nói không đúng sao? Các ngươi đừng có cắt lời! Hôm nay nếu không phải lão đầu tử ta vô tình đến chỗ này, toàn tộc các ngươi sẽ bị hủy diệt! Thực tưởng mình là quý tộc, người khác không dám động đến các ngươi sao?
Lão nhân áo xám tựa hồ rất không thích đám người Trương gia này, ngữ khí và thái độ nói chuyện rất kém, nhưng đám người Trương gia bên này, dường như cực kỳ kính sợ lão nhân này, bị hắn quát lớn, lại không có một người dám mở miệng phản bác.
- Tiểu gia hỏa, như thế nào? Cho lão đầu ta chút mặt mũi được không? Lão nhân áo xám nhìn về phía Đằng Phi, lộ ra hai chiếc răng cửa vàng khè, nói:
- Ngươi tha cho chúng một mạng, ta tặng ngươi một bộ đấu kỹ cấp thánh!
Bốn phương tám hướng truyền tới âm thanh hít một trận lương khí, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn lão nhân áo xám, giống như như là choáng váng.
Đấu kỹ cấp thánh?
Đừng nói đến cấp Thành, cho dù là đấu kỹ cấp đấu sư cao cấp, cũng được các gia tộc này coi như chí bảo, về phần cấp đại đấu sư, càng là trọng bảo của gia tộc chỉ truyền cho con em dòng chính!
Nói cách khác, khi bát đại gia tộc mất đi đấu kỳ, tại sao lại điên cuồng như thế?
Đấu kỹ cấp đấu Tôn, trên cơ bản chính là trong truyền thuyết, rất nhiều võ giả cho dù đạt đến cảnh giới đấu Tôn, nhưng tu luyện đấu kỹ, cũng đều là cấp đại đấu sự đấy, còn có một số ít võ giả đạt tới cảnh giới đấu Tôn, vẫn còn tu luyện đấu kỹ cấp đấu sư. Tình huống đó mặc dù không nhiều lắm, nhưng không phải không có.
Mà lão đầu này, vừa mở miệng, lại là một bộ đấu kỹ cấp thánh!
Hai mắt của đám tộc nhân Trương gia đã trở nên đỏ hồng, con mẹ nó, đấu kỹ cấp thánh, chí bảo vô giá!
Nếu một gia tộc có thể sở hữu một bộ đấu kỹ cấp thánh, vậy gia tộc đó, trong tương lai sẽ vô cùng huy hoàng!
Bạo Long đang ngồi trên xe ngựa, khóe miện chảy ra nước miếng, mặc dù hắn hắn cũng muốn chủ nhân khoái ý ân cừu, nhưng trong đáy lòng lại có một thanh âm không ngừng vang lên, đáp ứng hắn, đáp ứng hắn đi...!
- Như thế nào? ? Đấu kỹ cấp thánh ah, chuyện lão đầu ta nói ra, quyết không nuốt lời!
Lão nhân áo xám giống như hấp dẫn tiểu hài tử vậy, cười mẹ mị, nhìn về phía Đằng Phi.
Mà phản ứng của Đằng Phi, lại vượt qua dự liệu của tất cả mọi người, chỉ thấy hắn đột nhiên nhảy dựng lên, chỉ tay về phía lão nhân áo xám, lớn tiếng quát:
- Lão đầu, ngươi hai ta! Đấu kỹ cấp Thành chó má gì, người không có đấu khí như ta, cần đấu kỹ cấp Thành làm gì? Hôm nay nếu ngươi không lùi bước, ta sẽ cùng người đánh một trận!
Lão nhân áo xám có chút há hốc mồm, khóe miệng run rẩy kịch liệt, khi nhìn về phía Đằng Phi, tựa hồ còn chưa bình tĩnh trở lại, sau nửa ngày, mới trừng mắt Đằng Phi cả giận nói:
- Tiểu chút chít, ngươi dám nói ngươi không thể…
Lão đầu đang nói, đột nhiên nhớ tới cái gì, lại cười hắc hắc nói:
- Tiểu gia hỏa ngươi không hiểu được việc tôn kính người gia, để ta thử một chút, rốt cục thực lực người mạnh mẽ đến đâu!
Lão nhân áo xám đang nói, thân hình giống như quỷ mỵ, nhẹ nhàng nhoáng một cái, ngay sau đó, bất thình lình xuất hiện tại trước mặt Đằng Phu, tốc độ này, khiến cho tất cả mọi người đều phải cả kinh.
Đăng Phi không chút nào hoảng loạn, vận khởi Già Lâu La Tâm Kinh, cũng không có mở ra đấu mạch, mà vận hành chân nguyên trong đan điền, hướng về bên cạnh lóe lên, lập tức vung chiến phủ Luyện ngục trong tay lên, hung hăng bổ về phía lão nhân!
- Hắc, tiểu gia hỏa, tha hồ thi triển đấu khí của ngươi, chỉ dùng chân nguyên, lão đầu tư chỉ dùng một đầu ngón tay cũng có thể đánh bại ngươi!
Trong tại Đồng Phi, đột nhiên truyền đến âm thanh của lão nhân áo xám, khiến cho Đằng Phi chút ăn hết cả kinh, khi nhìn về phía lão nhân áo xám, sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh, dường như vừa rồi hắn không có nói chuyện vậy.
Ta nghe sao? Đằng Phi nhíu chặt lông mày.
- Không nghe thấy lời ta nói sao? Ngươi cứ tha hồ thi triển đấu khí của mình, thế nào, xem thường lão đầu ta? Hay lo lắng bị người khác phát hiện? Yên tâm, nơi này không có người thứ hai có thể phát hiện bí mật của ngươi!
Trong tại lại truyền đến âm thanh của lão nhân áo xám một lần nữa, lần này Đăng Phi cũng đã xác nhận, đối phương đang nói chuyện với hắn, hơn nữa những lời hắn vừa nói người khác nghe không được!
Trong đầu Đằng Phi đột nhiên hiện ra một ý niệm "Lão đầu này...Là cường giả cấp Thánh!"
Ngày trước, Lục Tử Lăng đã từng nói, không phải cường giả cấp thánh, căn bản không có khả năng phát giác ra chuyện hắn có đấu khí, mà lão đầu này liếc mắt đã xem thấu, không phải cấp Thành thì là cái gì?
Đằng Phi cắn răng một cái, nếu như đã bị nhìn thấu rồi, vậy dứt khoát phóng tay ra!
chỗ đấu mạch mạnh mẽ vận hành, đấu khí trong đấu mạch xoay tròn tốc độ cao, Đằng Phi tựa như đổi thành một người khác vậy, thực lực cả người tăng trưởng một mảng lớn, đồng thời, Đằng Phi đem Lôi Sát thi triển ra , hét to một tiếng:
- Kinh Lôi Hàng Thế!
Chi chi chi chi!
Một trận thanh âm "xoèn xoẹt" truyền tới, phía trên lưỡi búa của chiến phú Luyện Ngục màu máu, lấp lánh mảng lớn điện quang màu u lam, liên tục kéo dài đến trên cán búa, cả người Đằng Phi cũng lấp lánh điện quang màu u lam, giống như từng đầu tiểu long màu lam, bên trong huyễn lệ ẩn giấu nguy hiểm vô cùng, đem Đằng Phi nổi bật giống như một vị thần vậy!
- Trời ơi, đây... là công phu gì thế ?
Đám người Thương gia kinh hô.
- Đây, dường như... là đặc tính đấu kỹ...! Không đúng, Đằng Phi không phải là không có đấu khí sao?
- Kỹ năng này nhìn qua rất kinh người a...!
- Cho dù kinh người, hắn cũng không phải đối thủ của tiền bối, hôm nay, Đằng Phi hắn phải chết không nghi ngờ!
Đám người Trương gia ở phía sau nhỏ giọng nghị luận.
Bạo Long híp mắt, nhìn Đằng Phi thi triển ra Kinh Lôi Hàng Thế, nhịn không được lẩm bẩm nói:
- Thực lực của chủ nhân, lại tăng trưởng so với trước kia! Hai ngày trước, sau khi hắn thi triển ra Lôi Sát, quanh thân vẫn còn không có vòng tròn tia chớp.
Lão nhân áo xám thấy Đằng Phi thi triển ra ra đấu kỹ khủng bố như thế, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng hẳn lên, hai tay vẫn trống không như trước, cùng Đăng Phi quần chiến, hơn nữa, tận lực né tránh những thứ điện hoa màu lam, hiển nhiên, lão nhân áo xám đối với Lôi Sát của đấu kỹ thần kỳ này, cũng có vài phần cố kỵ.
Thực lực của lão nhân áo xám quả nhiên cường đại vô cùng, mỗi lần huy động ống tay áo một cái, đều nổi lên một cỗ lực lượng hùng hồn, hơn nữa, trong nội tâm Đằng Phi rất rõ ràng, lão nhân áo xám này, chưa có dốc toàn lực.
Mà Đằng Phi, đã thi triển ra tất cả vốn liếng của mình, ngày thường, muốn kiếm được một người cường đại như thể để so chiều với hắn, quả thực quá mức khó khăn, thậm chí không có khả năng thực hiện.
Hôm nay lão nhân áo xám này, giống như là cố ý so chiều với Đằng Phi, để Đằng Phi thi triển ra toàn bộ thực lực của mình, trong chớp mắt, hai người đã giao thủ hơn ba mươi chiêu!
Đằng Phi cũng chỉ thi triển ra thức thứ nhất của Lôi Sát – Kinh Lôi Hàng Thế. Một thức này biến hóa vô cùng, có thể diễn hóa ra rất nhiều chiều, nhưng tiêu hao đấu khí của nó quá lớn, vì thế, sau khi giao thủ hơn ba mươi chiếu với lão giả áo xám, đầu khí bên trong thân thể hắn đã tiêu hao gần hết. Không thể không thu hồi chiến phủ Luyện Ngục, lấy ra một cái trường đao, đánh tiếp cùng lão nhân áo xám.
- Chậc chậc, thực lực của tiểu gia hỏa cũng không tệ, tiêu chuẩn đấu khí của ngươi, nhiều hơn một chút so với bậc năm, nhưng cộng thêm với chân nguyên và tốc độ phối hợp, thực lực đã đạt đến Đấu Tôn cấp thấp!
Thanh âm của lão nhân áo xám, vang lên trong tại Đằng Phi :
- Tiểu gia hỏa, lão đầu ta biết rõ ngươi muốn báo thù cho tỷ tỷ của mình, nhưng ta cho người biết tỷ tỷ của ngươi không chết, người đối với Trương gia, còn thù hận sâu đậm như trước nữa không?
Lão nhân áo xám nói, giống như đạo tia chớp, nhất thời đem tinh thần Đằng Phi trở nên rối loạn, vì thế mà động tác của Đằng Phi bị biến dạng một cách rõ ràng, ngay cả Bạo Long ở đằng sau cũng nhìn ra.
Lão nhân áo xám lại dường như không nhìn thấy, tiếp tục truyền âm cho Đằng Phi:
- Lão đầu ta bị người nhờ vả, đến nhìn người một chút, không nghĩ đến gia tộc mà người muốn báo thù, tổ tiên của Trương gia này, lại có chút nguồn gốc với lão đâu ta, ta thiếu nợ tô tiên bọn hắn một cái nhân tình, bảo vệ bọn chúng một lần này, coi như đã trả nợ xong ân tình ngày trước.
Lão nhân áo xám nói, để Đằng Phi tâm thần đều chấn động, nhất là hai chữ tỷ tỷ kia, ngoại trừ Lục Tử Lăng, trên đời này không còn ai biết, Lục Tử Lăng muốn hắn gọi là tỷ tỷ mà không phải là sự phụ!
Lập tức không quan tâm đến cái khác, đột nhiên dừng tay lạo, đôi mắt hắn không chớp một chút nào, nhìn về phía lão nhân áo xám, trầm giọng nói:
- Lão đầu, ngươi không lừa ta?
Cho dù Đằng Phi đã tận lực khống chế bản thân, thế nhưng thanh âm của hắn vẫn có chút run rẩy.
Đám người của Trương gia và đám người Bạo Long kia, thì không hiểu gì mà nhìn về phía hai người, trong nội tâm đang thầm suy đoán, lão nhân áo xám kia vừa nói cái gì?
Thấy vẻ khẩn trương trên khuôn mặt Đằng Phi lão nhân áo xám lộ ra một chút dáng vẻ vui mừng, sau đó hắn lại truyền âm cho Đằng Phi :
- Nha đầu kia không có phí công yêu thương người, đến đây, lão đầu ta cho ngươi khẩu quyết công pháp truyền âm…
Trong khí nói, hắn đem một bộ khẩu quyết truyền cho Đằng Phi, Đằng Phi dựa theo khẩu quyết thử một phen, mặc dù còn có chút ít không thành thạo, nhưng đã không cần mở miệng, để trao đổi cùng lão nhân áo xám.
Trên thực tế, đây là một loại dựa vào tinh thần lực cường đại làm cơ sở, sử dụng ý niệm hình thành thoại ngữ, không khác lắm với phương thức trao đổi của Đằng Phi và Thanh Long lão tổ.
Chẳng qua là một ở bên trong, một ở bên ngoài, cũng không giống như đại đa số cường giả sử dụng thanh âm bó buộc thành một đường thẳng để tiến hành truyền âm.
- Lão đầu, người nhận ra ta sư phụ? Nàng tên gọi là gì?
Đằng Phi vẫn có chút không tin, tin tức này đến quá mức đột ngột, khiến cho trong tâm lý của Đằng Phi còn chưa có sự chuẩn bị.
- Hắc hắc, tiểu gia hỏa, ngươi và nha đầu kia thật giống nhau, không tôn trọng tiền bối một chút nào, nha đầu kia tên là Lục Tử Lăng, cả ngày bằng phong lạnh lẽo, đến gần nàng một chút sẽ cảm thấy lạnh lẽo, bây giờ, người đã tin chưa?
- Nàng... Nàng thật sự không chết?
Đằng Phi nhìn lão nhân áo xám, sắc mặt vô cùng khẩn trương.
- Đương nhiên, tại cái địa phương cặn bã bé nhỏ này, làm sao khiến cho nha đầu kia bỏ mạng được? Đây quả thực là chuyện cười!
Khuôn mặt lão nhân áo xám toát ra vẻ ngạo nghễ, liếc mắt nhìn về phía Đằng Phi :
- Nàng không chào mà đi, chính là muốn đoạn đi ý niệm của ngươi, cũng không nghĩ đến vì thế đã khiến cho gia tộc của người gặp phải khó khăn, khiến người phải đi Tây Thùy ba năm, sau khi nha đầu kia biết, đã cảm thấy hối hận, nhưng nha đầu đó nhất quyết không thừa nhận, vì thế đã quấy rầy lão đầu ta, để ta đến giải quyết một số khó khăn cho gia tộc của ngươi, tiện thể nhìn xem tình hình hiện tại cảu ngươi như nào.
- Thật tốt quá, nàng thật sự còn sống, nàng thật sự còn sống, thật tốt quá!
Đằng Phi kích động đến mức không thể tự kiềm chế, trong miệng cứ thì thào, một đôi mắt trong ướt đẫm lệ thủy, dường như không khống chế được, mà chảy xuôi xuống.
- Hắc hắc, ta nói tiểu tử ngươi này, nam tử hán đại trượng phu, rơi máu không rơi lệ! Nha đầu kia như thế nào sẽ...!
Lão nhân áo xám đang nói, bỗng nhiên im lặng không nói, lập tức móc ra một quyển sách từ trong lòng, nhìn Đăng Phi nói:
- Ừ, một quyển quyền phổ..!
Đang nói, bỗng nhiên có chút cổ quái nhìn Đằng Phi, dường như đã hiểu cái gì đó, trên khuôn mặt thậm chí còn biểu lộ chút ít ghen ghét :
- Chậc chậc, nha đầu kia cố ý a, quyển quyền phổ này quả thực rất thích hợp cho người tu luyện, ít nhất là một quyển đấu kỹ cấp thánh, đây là nha đầu kia cố ý tìm cho ngươi, đồng thời ả còn muốn ta chuyển cho ngươi một câu nói.