Trưởng lão tộc trưởng ngay lập tức nghẹn lời, trong giây lát nhớ tới chính mình vừa mới dùng vạn lượng hoàng kim để mời chào thanh niên râu ria xồm xoàm ngồi trên xe ngựa kia, khuôn mặt mo nhăn nheo như hoa cúc có chút đỏ lên, một vạn lượng hoàng kim a...!
Đây không phải là một con số nhỏ, Trương gia có thể lấy ra được, nhưng sau khi lấy ra, cũng sẽ bị thương cần động cốt, vừa rồi hắn dùng vạn lượng hoàng kim mời chào Bạo Long, bất quá chỉ là một chút thủ đoạn nhỏ của tên cáo già mà thôi, nó dùng để châm ngòi quan hệ giữa Bạo Long và Đằng Phi, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, nhưng ai có thể nghĩ đến, tình thể thay đổi đột ngột, lời mình đã nói, ngược lại đã thành xiềng xích trói buộc mình.
Hơn nữa thiếu niên này chẳng những muốn tiền, mà còn muốn mạng mình..!!
Trưởng lão tộc trưởng tiếp xúc qua vô số người, nhưng chưa bao giờ gặp phải thiếu niên ương ngạnh và tàn nhẫn đến thế, nếu như trước mắt là một tên cáo già cùng tuổi với hắn, hắn sẽ tâm phục khẩu phục, nhưng vấn đề là, thiếu niên tóc ngắn này, quả thực....quá trẻ tuổi.
Cứ như vậy đáp ứng, thật sự là... Rất không cam lòng!
Nếu không đáp ứng thì thế nào? Cùng Đằng Phi đổ máu đến cùng?
Trưởng lão tộc trưởng lắc đầu, biết rõ chuyện đó không thực tế, ngay cả vị tiền bối cường đại kia, cũng không làm gì được thiếu niên này, hơn nữa thoạt nhìn, còn rất thưởng thức hắn. Nghĩ đến đây, Trưởng lão tộc trưởng nặng nề thở dài một tiếng:
- Thôi, thôi tự gây nghiệt không thể sống a...!
Nói xong, hắn đưa ánh mắt về phía nhi tử, gia chủ Trương gia đang ở trước mắt, trầm giọng nói :
- Hạ lệnh, đem những người tham dự chuyện năm đó, đều bắt lại.
- Cái gì?
chủ Trương gia trợn mắt há hốc mồm nhìn về phụ thân của mình, không thể tin nổi phụ thân lại chấp nhận thỏa hiệp, hơn nữa, chủ mưu chuyện năm đó, không phải là phụ thân hắn, mà là hắn!
- Không nghe thấy lời của ta sao? Thân là người của Trương gia, ngày thường hưởng thụ đãi ngộ lớn lao, thời khắc mấu chốt phải có giác ngộ hi sinh cho gia tộc!
Trưởng lão tộc trưởng nhìn về nhi tử của mình, sau đó nhìn thoáng qua những tộc nhân có ánh mắt đang lóe lên ở sau lưng, chậm rãi nói ra :
- Người nhà của các ngươi...!
Đang nói, đột nhiên một tên tộc nhân của Trương thị móc ra một cái chủy thủy sắc bén, mạnh mẽ đâm vào hậu tâm của Trưởng lão tộc trưởng, rống giận rít gào nói :
- Tộc trưởng chó má, vì bảo vệ nhi tử của mình, mà bá đứng chúng ta, sự kiện năm đó, rõ ràng là do một mình gia chủ đưa ra quyết định, dựa vào cái gì mà bắt chúng ta phải gánh chịu?
Nói xong, mạnh mẽ xoắn chiếc chủy thủ một cái, Trưởng lão tộc trưởng dường như đang muốn nói cái gì, nhưng trong cổ họng chỉ phát ra thanh âm " Ô ô", một dòng máu tươi chảy ra từ khóe miệng, hai mắt giật giật mấy cái, rốt cục tuyệt khí mà chết.
Người này rút chủy thủy từ trên người Trưởng lão tộc trưởng ra, sau đó đâm về phía gia chủ Trương gia, đồng thời hét lớn:
- Giết chết thằng chó chết này, chẳng lẽ các ngươi muốn bị chết sao?
Chuyện này phát sinh quá mức đột ngột, cho nên ngay cả Đằng Phi kịp phản ứng, trơ mắt nhìn người Thương gia nổi lên nội chiến.
Gia chủ Trương gia tựa hồ bị sợ đến sự choáng váng, đứng ở nơi đó liền trốn cũng không có trốn, đã bị một tên thủ hạ kéo lại đằng sau, đồng thời hắn đá mạnh vào bụng dưới của tên hành hung kia, rồi rộng lớn nói :
- Còn không bắt lấy hắn
Trong đám người kia, đại bộ phận là trung thành với lão tộc trưởng và gia chủ, ngay lập tức đã xuất hiện mấy người, đem tên đâm chết Trưởng lão tộc trưởng gắt gao đè lại.
Vào lúc này gia chủ Trương gia mới hồi phục tinh thần, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt hoảng sợ, nhìn về phía tên vừa hành hung này, dù thế nào thì hắn cũng không nghĩ đến, sẽ phát sinh loại chuyện này.
- Phụ thân, phụ thân!
Gia chủ Trương gia bịch một tiếng quỳ trên mặt đất, nhìn về phụ thân đang nằm trong vũng máu.
Bạo Long ngồi ở trên xe ngựa, nhịn không được nhếch miệng, thầm nghĩ: "Nhìn thấy không? Cái này... Chính là quý tộc, cái này, được gọi là gia tộc cường đại, thật đúng là tan đàn xẻ nghé a...!".
Đằng Phi cũng có chút im lặng, nói thật, nếu không gặp phải mai phục trên đường đến Trương Gia Bảo, dân đến Âu Lạp Lạp bị trọng thương, Âu Lôi Lôi cũng bị thương, bởi vì Lục Tử Lăng còn sống, rất có khả năng Đăng Phi sẽ buông tha cho Trương gia.
Chỉ có điều hiện tại Đằng Phi sẽ không dễ dàng buông tha bọn họ, rất hiển nhiên, mục đích chủ yếu mà lão nhân áo xám kia đến đây là vì mình cùng Trương gia, chứ không phải trả nợ nhân tình nào cả, nếu không hắn cũng sẽ không một mình rời đi bỏ lại Trương gia.
Đã như vậy, Đằng Phi không có bất kỳ lý do nào để buông tha cho Trương gia, có điều khiến hắn không nghĩ đến chính là, Trương gia vậy mà lại phát sinh nội chiến... Điểm này, thật sự là kém Phạm gia quá nhiều.
Khó trách Phạm gia có đứng đầu trong ba nhà quý tộc tại Thanh Nguyên Châu, không phải là vô duyên vô cớ.
Tên tộc nhân Trương thị đâm chết Trưởng lão tộc trưởng, trực tiếp bị loạn đạo chém chết, gia chủ Trương gia cũng không để ý đến thân tình, nếu mềm long nữa, chỉ sợ mình cũng sẽ bị giết chết, lúc này rồng giận phát ra mệnh lệnh, đem mười mấy người trực tiếp khống chế lại.
Mười mấy người này, đều là cao tầng của Trương gia tham dự vào hành động đối phó Đằng gia năm đó, giờ phút này đã bị khống chế, tất cả đều mặt không còn chút máu, đồng thời có mấy tên kiên cường, vẫn còn chửi bới gia chủ Trương gia.
- Chuyện năm đó, do người chủ mưu, lão tộc trưởng cũng không đồng ý, chúng ta chết không có gì đáng tiếc, nhưng người, Trương Thành, người mới là người đáng chết nhất! Một tên tộc nhân của Trương gia đang bị khống chế, trợn trừng mắt nhìn về phía gia chủ Trương gia, trong mắt không giấu diếm hận ý.
- Không sai, Trương Thành, năm đó chính là người dốc hết sức chủ trương đối phó Đằng gia, ngươi là gia chủ, chuyện này ngươi không quyết định, chúng ta có quyền gì để quyết định, hôm nay người lại bắt chúng ta chết thay cho ngươi, Trương Thành, người sẽ chết không yên lành!
- Lão tử chết, cũng phải đem ngươi kéo xuống nước, Trương Thành, hôm nay ngươi không chết, chỉ cần nhất mạch nhà ta còn một người còn sống, sớm muộn gì chúng cũng sẽ tìm người báo thù! Có gan người cứ giết toàn bộ nhất mạch nhà ta đi, để cho mọi người nhìn xem, gia chủ Trương gia người uy phong ra sao?
Một đám cao tầng Trương gia đang bị khống chế, tất cả đều chửi ầm lên, hơn nữa đều chỉ chửi mắng có một mình gia chủ Trương gia Trương Thành!
Đằng Phi đứng ở bên cạnh Bạo Long, giống như một cái quần chúng, khóe miệng co quắp kịch liệt, lửa giận của những người này, vậy mà chỉ hướng về một mình gia chủ Trương gia để phát tiết, người muốn mạng của chúng đang đứng ở đây, vậy mà không ai để ý đến.
Gia chủ Trương gia cũng đã tức giận đến mức cùng cực, cười lạnh nói:
- Diệt nhất mạch các ngươi sao ? Tốt, đây là các ngươi yêu cầu đấy nhé!
Nói xong, hắn nhìn về đám thủ hạ của mình, giận dữ hét:
- Còn chưa động thủ, còn chờ cái gì?
Đám thủ hạ tâm phúc của Trương Thành nghe thế liên tiếp xuất thủ, đem những tên đang chữ này chém giết, ngay lập tức đầu người lăn xuống, máu chảy thành sông!
Mấy tên tộc nhân Trường thì còn sót lại, giờ phút này tất cả đều sắc mặt trắng bệch, số ít mấy cái nhìn không được ngồi chồm hổm trên mặt đất nôn ra một trận, tràng diện này, quá máu tanh, quá kinh khủng!
Trương Thành khẽ cắn môi, nói ra:
- Đi lấy kim phiếu vạn lượng hoàng kim đến đây, giao cho Đằng công tử!
Bên kia có người nhanh chóng đi lấy kim phiếu vạn lượng hoàng kim, cái kim phiếu này chính là do tiền trang lớn nhất của Chân Vũ hoàng triều phát hành, bối cảnh của Chân Vũ Tiền Trang là hoàng tộc, cho nên danh dự rất tốt, chỉ cần cất giữ kim phiếu của Chân Vũ Tiền Trang, tại bất kỳ một chi nhánh nào của Chân Vũ Tiền Trang, cũng đều có thể đổi thành Kim Ngân.
Đằng Phi tiếp nhận kim phiếu, tiện tay đưa cho Bạo Long đang chạy tới từ đằng sau, sau đó vẻ mặt trào phúng nhìn về phía tộc nhân của Trương thị.
Thanh âm của Trương Thanh hơi có chút run rẩy, nhìn về Đằng Phi mà nói :
- Đằng công tử, đám người kia tự biết hẳn phải chết, ngậm máu phun người, thời điểm phát sinh sự kiện năm đó, ta không có ở Trương gia, lúc đó ta đang ở đế đô.
- Được rồi, ngươi ở đâu cũng không trọng yếu, gia chủ Trương Thành, chuyện này bỏ qua từ đây, từ nay về sau, ta và người không còn tồn tại bất kỳ ân oán nào, Trương gia người và Đằng gia ta, đường ai nấy đi, không có bất cứ quan hệ nào.
Đằng Phi lạnh lùng cười cười:
- Cáo từ!
Nói xong, quay người lên xe ngựa, Bạo Long vô cùng khinh bỉ nhìn thoáng qua Trương Thành, bĩu môi, quay ngựa lại, hướng về phía ngoại viện Trương gia mà đi.
Sau lưng, lưu lại một đám người Trương gia có sắc mặt khó coi vô cùng, Trương Thành nhìn về cô xe ngựa kia, sắc mặt cực kỳ phức tạp, bất quá hắn đã bất chấp mọi thứ, lúc này ra lệnh cho thủ hạ thu thập những thi thể này, lập tức chuẩn bị hậu sự. sau đó, lại phân phó tâm phúc, đêm cả nhà những tộc nhân cao tầng đã chết này tiêu diệt toàn bộ.
Bởi vì những lời vừa nói ra của đám người này, nhất định sẽ khiến cho người nhà của chúng hận hắn thấu xương, chưa diệt trừ chúng, ngôi vị gia chủ của hắn chắc chắn sẽ bị động dao động!
Về phần nói lòng dạ độc ác.. Người làm đại sự, có ai không phải là người lòng dạ độc ác? Đương kim Hoàng Đế Bệ Hạ, không phải cũng thế sao?
Gia chủ Trương gia sắc mặt bình tĩnh, trông thấy thi thể phụ thân mình, cũng nhịn không được mà rơi xuống vài giọt nước mắt…
…
Trên xe ngựa, Bạo Long nhìn về phía Đằng Phi cảm thán từ đáy lòng, nói :
- Chiêu thức của chủ nhân thật sự là cao minh!
- Hả? Ngươi nói cái gì?
Hiện tại, tâm tình của Đằng Phi rất tốt, tựa ở trên cửa xe, híp mắt hỏi.
- Giữ lại gia chủ Trương gia a.... .. Ha ha, lúc ấy ta còn tưởng rằng, người sau khi lấy được kim phiếu, sẽ trực tiếp giết chết hắn.
Bạo Long cười hắc hắc nói:
- Lại không nghĩ rằng, người rõ ràng lưu cho hắn một cái mạng, toàn bộ Trương gia, sợ là muốn chia năm xẻ bảy rồi.
Đằng Phi cười cười, ngay từ đầu, quả thực hắn muốn giết chết tên gia chủ Trương gia này, giết một người cũng là giết, giết trăm người cũng là giết, thêm một cái cũng không nhiều.
Cho dù Lục Tử Lăng còn sống, nhưng điều này cũng không thể che đậy hành động xấu xa của Trương gia năm đó, không cách nào che đậy việc Đằng gia bị chèn ép mấy năm nay, càng không thể nào che đậy an bài của chúng tại Trương Gia Bảo hôm nay.
Bên trong những chuyện này, làm sao thiếu được bàn tay của gia chủ Trương gia Trương Thành?
Nhưng phản ứng của tộc nhân Trương gia đã khiến cho Đằng Phi cải biến chủ ý, tộc nhân Trương gia hoàn toàn bất đồng với Phạm gia, bọn chúng còn xa mới có lực ngưng tự và sự đoàn kết như Phạm gia.
Chuyện xảy ra tại Trương gia hôm nay, đã khiến cho nội bộ bọn chúng xuất hiện mâu thuẫn to lớn, giữ lại tên Trương Thành này, chính là một một bước cừ của Đằng Phi, hắn không tin Trương Thành có thể tiêu diệt toàn bộ nhất mạch của những tộc nhân kia.
Cho dù hắn thật có thể tiêu diệt toàn bộ, nhưng gia tộc này, sợ rằng cũng sẽ tan rã, mà hắn ở trong gia tộc, cũng sẽ bị tất cả mọi người phỉ nhổ!
Cái này, là một cái tử cục!
Chỉ cần Trương Thành còn sống, cho dù biết rõ đây là một cái tử cục, hắn cũng phải chui vào bên trong!
Khi Đằng Phi nghĩ đến đây, trên mặt hắn lộ ra sự vui vẻ mà ba năm qua chưa từng có, hắn nhìn về phía Bạo Long mà nói :
- Đi, chúng ta, về nhà!