Chiến Thần Biến

chương 150: phong ấn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đằng Phi tựa vào sạp êm ái, buồn bã ỉu xìu đáp lại:

- Đúng vậy! Hai cô gái còn trẻ tuổi này, ai nhẫn tâm nhìn họ chết thảm?

- Sặc! Sao người còn không nói người xem trọng bọn họ, không bỏ được họ?

Thanh Long lão tổ cười nhạo nói.

- Thì có gì khác nhau chứ? Hiện tại họ là thị nữ của ta, chuyện ta thích họ, cũng không ngại ai nói gì chứ?

Đằng Phi bĩu môi đáp lại Thanh Long lão tổ.

- Hai cô gái nhỏ lanh lợi như thế, lão tổ ta cũng rất ưa thích! Kỳ thật tiểu tử này, ta vừa mới phát hiện một bí mật của ngươi, ngươi muốn nghe hay không nghe?

Thanh âm của Thanh Long lão tổ dường như có chút hưng phấn:

- Lão tổ ta dường như không cần đợi cho ngươi trở thành Đấu Thánh đã có thể đi ra được rồi, ha ha ha!

- Ta như thế nào cảm giác ngươi giống như con chó thấy xương vậy?

Đằng Phi vốn tưởng rằng Thanh Long lão tổ có biện pháp có thể cứu hai tỷ muội, không nghĩ tới lại quan hệ đến chính nó thoát vậy, không khỏi châm chọc một câu, thầm nghĩ trong lòng: “Không hổ là con rắn, động vật máu lạnh mà!”

- Này! Con bà nó! Sai lầm rồi, sai lầm rồi, chết tiệt! Lão tử không phải chó, lão tổ ta là Thanh Xà Vương, là Thanh Long lão tổ, người tiểu tử ngu xuẩn này, ngươi không chịu nghe lão tổ ta nói hết câu đã dám châm chọc lão tổ ta, thật sự là uống phí nổi khổ tâm của lão tổ ta! Quên đi! Không nói nữa! Hừ, lão tổ ta không nói nữa, để cho hai tiểu cô nương xinh đẹp này nhận hết tra tấn mà chết quách cho xong! Chọc tức lão tổ ta hả? Hừm? Lão tổ ta khó khăn lắm muốn làm một lần việc thiện, nhưng không ngờ bị thế nhân hiểu lầm, lòng tốt của lão tổ ta có ai hiểu cho chăng hả Trời?

Thanh Long lão tổ nói xong, còn phối hợp với một tiếng thở dài, muốn chờ Đằng Phi lên tiếng năn nỉ. Đáng tiếc, đợi hồi lâu, thấy Đằng Phi một chút phản ứng cũng không có, nó không khỏi nổi giận nói:

- Được rồi được rồi! Lão tổ ta sợ người rồi! Ai bảo lão tổ ta ở trong thân thể của ngươi chứ?

Thanh Long lão tổ nói xong, sau đó nói tiếp:

- Chuyện này còn phải nói rõ từ khi thân thể người bị cải tạo lần đó, ngươi có biết, một đoạn thời gian gần đây lão tổ ta cũng không có xuất hiện, là đi làm cái gì hay không?

Không đợi Đằng Phi trả lời, Thanh Long lão tổ liền hưng phấn nói tiếp:

- Lão tổ ta quả nhiên là thiên tài siêu cấp mà! Ha ha ha! Một đoạn thời gian gần đây, ta luôn luôn nghiên cứu vấn đề của ngươi, thế cho nên tiểu tử ngươi ở bên ngoài gây náo động, lão tổ ta cũng không phí nhiều tinh lực đi giúp ngươi!

- Quên đi! Nói vào chính sự được chứ? Có thể không cần khoe khoang vô sỉ như vậy hay không?

Đằng Phi nhướng mắt lên xem thường, sắc mặt ảm đạm của hai tỷ muội bên kia làm cho tâm tình Đằng Phi trở nên thực ác liệt.

- Ngươi tên ngu ngốc này, người trẻ tuổi phải có kiên nhẫn, phải hiểu được tôn kính lão nhân chứ!

Thanh Long lão tổ làm ra vẻ ta đây nói:

- Lúc trước lão tổ ta vẫn nghĩ đến, là ta giúp ngươi biến đổi thể chất, mới cho ngươi lấy được nhiều chỗ tốt như vậy, thiên nhiên đã thông bảy chỗ Đấu mạch a, | lúc ấy sợ người kiêu ngạo, mới không nói với người. Trên thực tế, đây là thay đổi rất khó lường! Vì thế lúc đầu lão tổ ta còn tự cho là có công với người, nhưng sau lại có một lần ngươi đột nhiên bùng phát, chính là lần ở Thác Bạt gia ba năm trước đây, ngươi bổ một đao vào tên Đại Đấu Sư kia, ngươi còn nhớ rõ chứ?

- Nhớ rõ!

- Chính là lần đó, lão tổ ta đột nhiên cảm giác có chút không thích hợp, sự bùng phát đột ngột của ngươi cũng không phải bởi vì công pháp người tu luyện, mà là xuất phát từ chính bản thân ngươi!

Thanh Long lão tổ thập phần khẳng định nói.

- Không phải do công pháp của ta tu luyện à? Không đúng chứ, hắn chính là tác dụng của Thiên Đạo Ngũ Thập Đấu Mạch Đại Pháp phải không?

Đằng Phi cũng nhớ rõ lần bùng phát đó của mình, lúc ấy nếu không phải vòng chuyển đấu khí đột nhiên tăng vọt, mình căn bản không phải đối thủ của Thác Bạt Hồng Phong.

- Cũng không phải! Ngay từ đầu, lão tổ ta cũng tưởng là tác dụng của Thiên Đạo Ngữ Thập Đấu Mạch Đại Pháp, nhưng sau lại phát hiện, Thiên Đạo Ngũ Thập Đấu Mạch Đại Pháp, công hiệu lớn nhất của nó chính là làm cho người ta có thể “trong không sinh có”, không ngừng sáng lập ra Đầu mạch mới. Hơn nữa, số vòng chuyển đấu khí sẽ nhanh hơn gấp đôi so với võ giả đấu khí bình thường. Không thể không nói, đây là một loại công pháp tuyệt đỉnh thế gian hiếm có. Có thể đột phá thiên đạo hay không lão tổ ta không dám nói, nhưng ít ra trở thành cao thủ đỉnh cao đương thời, cũng là có thể. Hơn nữa, lão tổ ta cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói qua có loại công pháp này.

Thanh Long lão tổ còn thật sự nghiêm túc nói:

- Nhưng lần đó người bùng phát, cũng không có bất cứ quan hệ gì với Thiên Đạo Ngũ Thập Đấu Mạch Đại Pháp, hay với Bát Bộ Thiên Long Quyết, mà nguyên nhân căn bản là phong ấn trong thân thể người xuất hiện một tia buông lỏng rất nhỏ!

- Cái gì? Phong ấn? Trong cơ thể của ta như thế nào lại có phong ấn?

Đăng Phi lập tức kinh ngạc hỏi tới.

- Hắc! Đúng thật là phong ấn! Lão tổ ta mấy năm nay kỳ thật luôn luôn nghiên cứu chuyện này. Tuy nhiên thủ pháp của người phong ấn thân thể người lúc trước thật cao minh, lão tổ ta cũng có chút không am hiểu đạo này! Khụ khụ... cho nên, cho nên dùng thời gian khá dài!

Thanh Long lão tổ tằng hắng khụ khu mấy cái, che giấu sự xấu hổ của mình, dù sao nó luôn luôn cho rằng mình là không gì không làm được…

- Nếu không phải lần đó đột nhiên ngươi bùng phát, chỉ sợ, lão tổ ta cũng không thể nhìn ra được phong ấn này, càng không thể cảm nhận được nó. Nhưng ở khoảnh khắc sinh mệnh người bị uy hiếp, đột nhiên bùng phát, vì thế chỗ phong ấn đó liền ra hiện một chút buông lỏng, cho nên thực lực của người trong nháy mắt tăng vọt, số vòng chuyển đấu khí lại đạt tới một con số kinh người. Nên biết rằng, lúc ấy ngươi chỉ mới là Đấu Sự bậc một nho nhỏ mà thôi, lại có thể ở trong nháy mắt đó có được thực lực của Đại Đấu Sư bậc bốn. Điều này quả thực rất kinh người, ngươi vượt qua không phải tiểu cảnh giới một hai cấp, cũng không phải bậc trung cảnh giới bậc hai ba bậc như vậy, mà là đại cảnh giới từ Đấu Sư đến Đại Đấu Sư đấy! Điều này rất khó tin! Lão tổ ta lúc ấy cũng làm cho rằng là tác dụng của Thiên Đạo Ngũ Thập Đấu Mạch Đại Pháp sinh ra, bởi vì khi đó, người đang điên cuồng vận hành Thiên Đạo Ngũ Thập Đấu Mạch Đại Pháp.

Đằng Phi hơi nhíu mày lại, cũng nhớ lại tình huống năm đó, vì thế nói:

- Đúng vậy! Đích xác là như vậy! Ngươi còn chưa nói rõ chuyện phong ấn trong cơ thể ta thế nào?

- Ngươi vốn trước kia hẳn là một thiên tài siêu siêu siêu siêu siêu cấp... Không đúng! Hắn ngươi là một huyết mạch thiên tài siêu cấp!

Thanh Long lão tổ nói ra kinh người, rốt cục nói ra bí mật động trời này

- Sở dĩ ngươi có thể sau khi cô bé Lục Tử Lăng kia thay đổi thể chất cho ngươi, có được biến hóa lớn như thế, cũng không phải hoàn toàn nguyên nhân là vì máu tiểu xà kia, mà phối phương của cô bé kia thực thần kỳ! Đây là sự thật! Nhưng thể chất bản thân người còn thần kỳ hơn! Nếu trong thân thể của ngươi không có đạo phong ấn này, ta nghĩ người mười sáu tuổi, sao có thể đạt tới cảnh giới như thế?

Thanh Long lão tổ lẩm bẩm nói:

- Dù thế nào, cũng phải có thực lực Đấu Tôn đình phong, làm tốt phải giống như cô bé Lục Tử Lăng kia, có được thực lực cấp Thánh!

- Cái gì? Sự phụ ta nàng là Đấu Thánh?

Đằng Phi có chút không dám tin, hắn biết Lục Tử Lăng rất cường đại, nhưng lại không nghĩ rằng đã vậy còn quá cường đại!

Đấu Thánh a!

Luôn là mục tiêu phấn đấu cả đời của tất cả võ giả, nhưng mục tiêu này quá mức xa xôi, thật giống như tất cả binh sĩ đều muốn làm Tướng quân, nhưng trên thực tế, hầu hết binh sĩ trong đó mãi cho đến chết đều vẫn là binh sĩ. Tướng quân... chính là một cái lý tưởng mà thôi.

Thanh Long lão tổ hừ một tiếng:

- Nàng thuộc loại xuất thân này, có được thực lực cấp Thành kỳ quái lắm sao? Nói tới chuyện của ngươi, ở thời điểm Lục Tử Lăng thay đổi thân thể cho ngươi, kỳ thật cũng chỉ là làm cho phong ấn kia có một chút buông lỏng, cộng thêm phương thuốc của cô bé kia cũng rất thần kỳ, cho nên, người mới thu được chỗ tốt thật là lớn như thế. Nhưng lão tổ ta có điều không rõ, loại thể chất của người này vì sao lại bị người ta phong ấn? Nếu là cừu gia, rõ ràng giết ngươi là lựa chọn tốt nhất, nếu là thân nhân, không có lý nào làm như vậy mới đúng!

Thanh Long lão tổ nghi hoặc một hồi, tiếp tục nói:

- Hắn là lúc ngươi còn rất nhỏ đã bị người dùng thủ pháp đặc thù, hoặc là một loại dược liệu đặc biệt, hoàn toàn phong ấn thiên phú trong cơ thể người, không có mảy may tiết ra ngoài! Loại thủ đoạn này, cho dù là lão tổ ta cũng là nghe những điều chưa từng nghe, đúng thật là quá cao minh!

Thanh Long lão tổ tán thưởng:

- Thế cho nên cao minh đến mức có thể làm cho kinh mạch của ngươi, đan điền của ngươi, toàn bộ giống như một phế vật, lúc trước sự phụ ngươi, cô bé Lục Tử Lăng đó chẳng phải đã rất kinh ngạc thân thể phế vật của ngươi sao? Ôi, thật sự là quá cao minh mà, đã lừa gạt cả cô bé Lục Tử Lăng kia, cũng đã lừa gạt lão tổ ta. Thế cho nên lão tổ ta vẫn cho rằng thay đổi thể chất của ngươi, công đầu là thuộc lão tổ ta, tiếp theo là Lục Tử Lăng. Hiện tại rốt cục lão tổ ta hiểu được công đầu chính là người! Lão tổ ta xếp thứ hai, cô bé Lục Tử Lăng kia... Khụ khụ, nàng chi có thể xếp thứ ba!

Đằng Phi không để ý đến hành động tự thiếp vàng trên mặt mình của Thanh Long lão tổ, mà là bị chuyện trong thân thể mình có phong ấn trở thành hoàn toàn sững sờ:

- Ngươi nói những điều này là sự thật? Trong cơ thể ta, thật sự từng bị người phong ấn ư?

Thời điểm Đằng Phi hỏi ra lời này, kỳ thật chính hắn đã có điều tin tưởng. Phụ thân hắn là thiên tài đấu khí, còn mẫu thân hắn, tuy rằng Đằng gia hiểu biết không nhiều lắm, nhưng nghe nói cũng là một cao thủ rất cường đại. Mặc dù không có người nào tận mắt thấy mẫu thân hắn ra tay, nhưng theo Trần Phương nhớ lại, con đường hoàng kim dường như chính là mẫu thân hắn cùng với phụ thân cùng nhau sáng lập ra!

Điều này nói rõ điều gì? Nếu mẫu thân của Đằng Phi là một kẻ yếu, đi theo bên cạnh Đằng Vân Chí chỉ có thể là một gánh nặng, hiển nhiên, mẫu thân của Đảng Phi tuyệt đối không thể gọi là gánh nặng!

Nếu cha mẹ đều không có vấn đề gì, thì hắn như thế nào lại trở thành một phế vật? Chẳng những không thể tu luyện đấu khí, hơn nữa ngay cả võ kỹ bình thường cũng không thể tu luyện!

Đằng Phi không bao giờ quên, ở thời điểm còn thơ ấu từng cột bao cát vào chân, cắn răng, liều mạng kiên trì rèn luyện thân thể, gia gia cũng dùng các loại dược liệu đắt đỏ ngâm luyện thân thể hắn, nhưng không có hiệu quả gì. Ngay cả đi một vòng tới sườn núi phía tây Đằng Gia Trấn đã thở hồng hộc, thể chất vô cùng yếu đuối!

Thế nhưng đến tột cùng là ai phong ấn thân thể của mình? Trước hết Đằng Phi nghĩ đến, kỳ thật chính là mẫu thân cực kỳ thần bí của mình kia! Thanh Long lão tổ nói đúng, nếu là cừu gia làm, một đao giết hắn chẳng phải càng tiện hơn hay sao, cần gì phải sử dụng loại thủ đoạn này?

Nhưng Đằng Phi lại nghĩ không ra lý do mẫu thân làm như vậy! Hổ độc không ăn thịt con, mẫu thân của mình sao có thể hạ loại độc thủ này trên thân đứa con ruột thịt của mình?

Mỗi lần Đằng Phi nhớ tới lá thư của cha mẹ kết hợp viết ra kia, đều từ trong lời nói nghịch ngợm trên mặt thư của mẫu thân kia, cảm nhận được tình thương nồng đậm của mẹ, nàng sao có thể hại chính đứa con mình?

Hơn nữa…

Đằng Phi nghĩ tới đây, thân thể đột nhiên run nhè nhẹ một cái, hắn gần như có thể xác định thân thể hắn, hắn chính là do cha mẹ mình động tay chân!

Đằng Phi nghĩ đến: sau khi mình sinh ra, ước chừng được một tuần tuổi liền bị đưa về Đằng gia, kỳ thật đối với cao thủ chân chính mà nói, trẻ con mới sinh ra bọn họ cũng giống nhau có thể kiểm tra ra thể chất của đứa trẻ này như thế nào.

Với cha mẹ là cao thủ như vậy mà nói, không có đạo lý không kiểm tra thể chất của đứa nhỏ. Nếu đúng thật là thể chất phế vật, sao họ có thể không phát hiện ra được chứ?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio