Chương
Kiếm khí kia phá tan tầng mây trắng, cắt ngang bầu
Bầu trời nứt ra! trời! “Chết tiệt! Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Trong lúc nhất thời, vô số tân khách đều sợ hãi than lên.
“Kiếm khí này thế nhưng có thể chia cắt bầu trời!” “Đây là cái chuyện phi thường gì vậy, không thể nào, xé cả bầu trời! Này quá đáng sợ rồi!”
“Đây thật là kỳ diệu!”
“Cho dù là tông sư đứng đầu cũng không thể có bản lĩnh này chứ nhỉ? Chẳng lẽ là Diệp Chính Thành đang tu luyện ở gần đây sao?”
“Diệp Chính Thành đứng thứ hai trong Long Bảng hình như đã là võ giả của nhân loại có thể đã tu luyện đến cực hạn rồi!”
Vô số người đều sợ hãi than, nhìn lên cảnh đạo kiếm khí kia cắt ngang bầu trời!
Giờ phút này ở núi Tử Sơn, những người được mời đến tham dự tiệc cưới đều là những người uy tiến hàng đầu ở Đại Hạ.
Ví như tám dòng tộc tài phiệt lớn.
Ví như trọng quan triều đình.
Ví như con nối dòng của hoàng thất.
Với thân phận của bọn họ tất nhiên có thể tiếp xúc với rất nhiều bí văn trong truyền thuyết, họ biết trên đời này có rất nhiều kiến thức, rất nhiều nơi, rất nhiều người kỳ quái mà họ không biết
Nhưng một màn trước mắt này đã muốn nằm ngoài khả năng lý giải của con người, vượt qua khỏi những gì con người có thể làm được!
Cảnh tượng đồ sộ như vậy còn vượt xa so với những gi bọn họ từng thấy trước đây, quả thực là mới nhìn thấy lần đầu
Mà Tứ hoàng tử cũng thử nhìn ra ngoài cửa sổ, vừa quay người trở về, mày đã nhíu chặt “Một kiếm từ phía tây đến, thiên ngoại phi tiên, chẳng có khó khăn gì… là người ở vị trí thứ hai trong Long Bảng,
Diệp Chính Thành sao?”
Tứ hoàng tử lẩm bẩm.
Trên mặt Tứ hoàng tử vẫn có thể duy trì sự bình tĩnh.
Nhưng trên thực tế trong lòng Tứ hoàng tử đã khiếp sợ đến mức không thể diễn tả được.
Diệp Chính Thành là ai?
Là người thứ hai trong Long Bảng, gần như là cao thủ vô địch thiên hạ rồi!
Hơn nữa Diệp Chính Thành không chỉ có mỗi một tầng thân phận này, anh ta còn là bạn tốt của Tần Vũ Phong
Tin tức này lúc trước Tử hoàng tử không biết.
Nhưng trong thời gian Tần Vũ Phong bị thương nặng mà hôn mê, có bao nhiêu thế lực bên ngoài âm thầm rục rịch, muốn thừa dịp Tần Vũ Phong dưỡng thương mà khử đi một số người!
Nhưng đúng vào lúc này Diệp Chính Thành lại xuất hiện!
Anh ta luôn miệng bảo anh Tần chính là bạn bè của mình!
Trong lòng Tứ hoàng tử rất rõ ràng, Diệp Chính Thành sẽ không nói dối, cũng không cần thiết phải nói dối!
Đặc biệt những hành động của Diệp Chính Thành đã chững minh hết thảy
Diệp Chính Thành đặc biệt đến Đế Đô, đến trước phủ Thượng Quan nơi Tần Vũ Phong lúc ấy đang nghỉ ngơi, không ngủ không nghỉ suốt ba ngày ba đêm!
Mãi cho đến khi Tần Vũ Phong tỉnh dậy khỏi cơn mê mới rời đi! Chẳng lẽ trong lòng Tứ hoàng tử xuất hiện một ý nghĩ không thể tưởng tượng nổi.
Chẳng lẽ Diệp Chính Thành thật sự là bạn thân của Tần Vũ Phong, sau khi Diệp Chính Thành nghe tin Tần Vũ Phong đã chết nên đến Đế Độ, vì Tần Vũ Phong mà báo thù?
Vậy anh ta đến làm gì?
Tuy rằng Tần Vũ Phong tự bạo bỏ mình nhưng không phải do Tề Vân Phong anh ta giết, cho dù Diệp Chính Thành đến đây tìm kể thù thì cũng tìm lầm người rồi! “Không phải!”
Đúng lúc này, Lão Vương gia đột nhiên mở miệng.
Trong lúc mọi người đang sôi nổi nghị luận, đều đang nghi ngờ đạo kiếm khí kia là do Diệp Chính Thành gây nên.
Lão Vương gia mở miệng nhắc nhở!
Chỉ thấy vẻ mặt Lão Vương gia rất cảnh giác, làm tư thế phòng bị như lâm phải đại địch! “Tôi đã từng gặp Diệp Chính Thành, cái này vốn dĩ không phải kiếm khí của Diệp Chính Thành!”
Giọng nói Lão Vương gia vừa dứt, toàn trường đều ồ lên!
Trên đời này còn ai ngoài Diệp Chính Thành có thể mạnh mẽ đến như vậy đây?
Ai có thể ra một kiếm xé trời như vậy?
Quả thực không phải là hành vi mà con người có thể làm ra được!
Nhưng mà bởi vì hành tung của Diệp Chính Thành rất thần bí, xuất hiện không nhiều lắm, tất cả mọi người đều đoán, có lẽ Diệp Chính Thành đã đạt được một lĩnh ngộ gì đó mới mẻ trong kiếm đạo, hoặc là nói anh ta đã nghiên cứu ra một cái gì đó rất cao cường.
Dù sao thì mọi người rất ít khi thấy Diệp Chính Thành ra tay, mọi người đều cảm thất lực lượng mà Diệp Chính Thành sử dụng không phải là thứ người thường có thể dùng được.
Nhưng nếu không phải là Diệp Chính Thành…