Chương
Mặt mũi của doanh trại thần sách để ở đâu?
Đối phương không để bọn họ ở trong mắt!
Sỉ nhục, bi thương, không cam lòng, phẫn nộ,…
Đủ loại cảm xúc ở trong lòng mỗi người!
“Tân Vũ Phong”
Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng từ cầu thang sân thượng vang lên.
Tân Vũ Phong theo tiếng gọi nhìn lại.
u Như”
“Tân Vũ Phong, anh trở về rồi”
Lâm Kiều Như mặc váy ngủ, chạy xuống cầu thang với đôi mắt đỏ hoe, nhào vào vòng tay của Tân Vũ Phong.
€ô rõ ràng là đã mất ngủ nhiều này rồi, hai mắt sưng đỏ, khuôn mặt tiều tụy, đầu tóc rối bời.
Tân Vũ Phong ôm Lâm Kiều Như vào trong lòng.
Lâm Kiều Như cảm nhận được vòng tay ấm áp của Tân Vũ Phong, nước mắt không tự chủ chảy ra.
“Trời ơi, Tân Vũ Phong, Bạch Hứa Trạch hy sinh rồi…”
“Em không dám tin, mới vài ngày trước, chúng ta còn cùng nhau ăn cơm uống rượu, Bạch Hứa Trạch thậm chí còn rót rượu cho em…”
“Anh ấy còn nói, đợi khi chúng ta kết hôn, anh ấy sẽ vào bếp làm nhân viên pha chế, để cho mọi người nếm thử tài nghệ của anh “Nhưng tại sao, anh ấy và chúng ta chỉ là chia tay một lần anh ấy liền không thể quay lại?”
Nghe Lâm Kiều Như than thóc, dù là thiết huyết kiên cường, dù trái tim là đá, cũng sẽ vì thế mà xúc động.
Mỗi người của mười hai vệ trung thiết huyết, lúc này đôi mắt họ đều rưng rưng, lại sắp khóc.
Tân Vũ Phong thở dài một tiếng, vuốt lưng Lâm Kiều Như.
Lâm Kiều Như ở trong lòng Tân Vũ Phong nức nở một lúc lâu, mười hai vệ trung thiết huyết cũng nhịn không được, hết lần này đến lần khác lau khóe mắt.
Tân Vũ Phong ôm Lâm Kiều Như ngồi xuống sô pha.
Dùng đầu ngón tay lau đi nước mắt của Lâm Kiều Như: “Ngoan, đừng khóc nữa, được không? Anh quay lại lần này chính là vì báo thù cho Bạch Hứa Trạch”
Lâm Kiều Như nức nở gật đầu, trong lúc nghẹn ngào không kìm được nghiến răng: “Em…Em rất hận, vì sao bây giờ em chỉ là nửa bước của cảnh giới tông sư! Nếu như em mạnh như anh, bây giờ em cũng có thể cùng anh đi báo thù!”
Trong số mười hai vệ trung thiết huyết, có thể nói Thanh Long, Huyền Vũ có thời gian gắn bó với Lâm Kiều Như lâu nhất.
Phần còn lại, chính là Tiêu Mặc Chiến ngũ phẩm thống lĩnh Tiger Ben.
Nhưng Lâm Kiều như, đối với những người khác trong mười hai vệ trung thiết huyết cảm tình cũng rất sâu.
Cũng có thể nói là yêu người yêu cả đường đi.
Cũng có thể nói, người sống sờ sờ, sinh động trước mặt cô ấy như vậy, còn vì Lâm Kiều Như là người yêu của Tân Vũ Phong mà đối tốt như vậy.
Lúc trước, khi Lâm Kiều Như bị Tứ hoàng tử ép kết hôn, có thể nói mười hai vệ trung thiết huyết này đã liều mình để cứu giúp.
Hơn nữa, ngay từ đầu họ khi biết rằng Lâm Liều Như sẽ kết hôn với Tứ hoàng tử, họ không nghi ngờ gì về phẩm chất của Lâm Kiều Như, liệu cô có hứng thú với vương quyền và sự giàu có hay không, hơn nữa ngay cả khi họ nghỉ ngờ về điều đó!
Nhưng bọn họ vẫn chọn đánh cược một phen, cược rằng Lâm Kiều Như không muốn kết hôn, lở như Lâm Kiều Như và Tứ hoàng tử cùng một giuộc, có thể bắt bọn họ lại, liền vội vàng đến Đế Đô trong đêm cứu Lâm Kiều Như!
Mỗi người bọn họ đối với Lâm Kiều Như đều rất chân thành!
Hiện giờ, Công Hoa đã sớm vì cô mà chết, Lâm Kiều Như đã vô cùng đau lòng, và không dám quên điều đó.
Cái chết của Công Hoa đã khiến Lâm Kiều Như căm ghét sự yếu đuối của mình.
Lâm Kiều Như không muốn nhìn thấy Tân Vũ Phong lại mất đi một người anh em tốt.
Cũng không muốn nhìn thấy bất kỳ người anh em tốt nào của Tân Vũ Phong vì cô mà chết.
Tuy rằng Bạch Hứa Trạch không phải vì cô mà chết, nhưng Lâm Khả Như vẫn khó có thể tiếp nhận sự thật này!
Vô cùng bi thương!
Tân Vũ Phong giúp Lâm Kiều Như vén mái tóc dài ướt đẫm nước mắt lên.
“Đừng tự trách, Kiều Như, đây vốn dĩ không phải là trách nhiệm của em”
Lâm Kiều Như nghẹn ngào gật đầu: “Em biết, nhưng em vẫn rất muốn làm điều gì đó cho Bạch Hứa Trạch!”