Chương :
Cả người tên đệ tử của Saemon kia đều run rẩy lẩy bẩy, không dám nói thêm bất cứ điều gì.
Dù sao đi nữa Tần Vũ Phong đã nói chắc chắn sẽ trở về, tức là nằm chắc khả năng sẽ khiến cho người đứng sau võ quán Tanaka là ông Tanaka phải… Đệ tử của Saemon cắn chặt răng, không dám nghĩ tiếp nữa.
Anh ta biết rõ rằng Tần Vũ Phong là người mà ngay cả sư phụ anh ta ơlà Saemon cũng chưa chắc đã địch lại được. Nếu Tần Vũ Phong đã nói sẽ về thì nhất định sẽ quay về được! Tần Vũ Phong quay đầu đi, nói với những sau: người trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đứng phía sau “Các người thì sao? Muốn cùng tôi tiến vào hay vẫn đứng ở đây chờ tôi?”
Nhạc Linh Linh và Thiền Nguyên Dung cùng nhau bước đến, nói: “Hai người chúng tôi cũng muốn đi cùng”
Hai người là phái nữ đều bày tỏ thái độ như vậy cho nên hầu hết những người là nam trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều không chịu chờ đợi ở một chỗ, ai nấy đều lên tiếng: “Tân Vũ Phong, chúng tôi cũng vậy.”
“Đúng, tôi và anh cùng đi!”
“Có họa cùng chịu, không phải chỉ là bọn giặc Oa bé nhỏ của Đông Hoàng thôi hay sao, cùng lắm thì chúng ta liều mạng với bọn họ!”
“Đúng thế!”
Trong lòng ai cũng ngập tràn căm phẫn, dường như chỉ muốn xông lên ngay lập tức, xử lý tên người Đông Hoàng đã lén lút ăn cắp bí tịch Đại Hạ.
Khóe miệng Tần Vũ Phong hiện ra vẻ tươi cười, anh nói: “Nếu đã như vậy thì mọi người hãy cùng tôi đi vào, có điều không cần ai ra tay cả, chỉ cần đứng quan sát là đủ rồi.”
Đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ khi nghe Tần Vũ Phong nói câu này, ai nấy đều trợn mắt nhìn nhau. Lời nói của anh thực sự quá mức kiêu ngạo.
Trên thực tế, trước đây đám đệ tử của võ quán Tanaka chỉ giống như những con kiến bé nhỏ trong tay Tần Vũ Phong. Anh chỉ cần giơ tay lên một cái đã có thể dễ dàng bóp chết cả đống người bọn họ.
Chuyện này là sự thật bởi vì có nhiều lý do. Đầu tiên là thực lực của đám đệ tử học võ đó quá tầm thường, thứ hai là do vào đêm khuya cho nên bọn họ chẳng thèm phòng bị chút nào.
Nhưng giờ phút này đối thủ mà Tần Vũ Phong phải đối mặt đã chuẩn bị trận địa sẵn sàng để đón kẻ địch là nhóm người Tần Vũ Phong, kẻ khó đối phó nhất là ông Tanaka.
Bởi vì ông Tanaka là người mà bọn họ mới chỉ nghe nói qua, chứ chưa từng tiếp xúc, chắc chắn thực lực cũng vô cùng mạnh mẽ. Hơn nữa trong tay ông Tanaka còn nắm toàn bộ bí tịch Vương Đạo Sát Quyền.
Có thể nói Vương Đạo Sát Quyền là cuốn bí kíp võ công cao cường bậc nhất Đại Hạ, quý báu không kém gì bảo vật của hoàng gia.
Sức mạnh của một món bảo vật hoàng gia đương nhiên là điều bọn họ không dám tưởng tượng.
Trong trường hợp ông Tanaka đã luyện xong toàn bộ quyền Vương Đạo Sát Quyền… như vậy thì khả năng chiến thắng của Tần Vũ Phong sẽ không cao. Trong phút chốc mọi người ai nấy đều lo lắng nhìn về phía Tần Vũ Phong.
Đặc biệt là Nhạc Linh Linh, cô ta từ đám đông bước ra rồi nói: “Tần Vũ Phong, sao chúng ta lại không ra tay? Ông Tanaka kia.. ông ta chắc sẽ…
Tần Vũ Phong cũng lắc đầu, đáp: “Các người đừng có tâm tư như vậy nữa. Ở Đông Hoàng, bên trên Saemon thì Kitano Takeshi là thế lực mạnh nhất. Chẳng lẽ ông Tanaka còn có thể mạnh hơn cả Kitano Takeshi sao? Yên tâm đi, ngay cả Saemon cũng không phải là đối thủ của tôi đâu.” Lúc nói ra những lời đó, vẻ mặt Tần Vũ Phong có phần ngạo nghễ tự hào.
Giờ khắc này, nếu như người phát ngôn không phải là Tần Vũ Phong thì Nhạc Linh Linh sẽ nghĩ anh ta chỉ đang khoác lác mà thôi.
Nhưng người đứng trước mặt cô ta lại là Tần Vũ Phong.
Không biết vì lý do gì mà sau khi nghe hết những gì Tần Vũ Phong nói, cô ta lại tin tưởng hoàn toàn, cho dù là người nằm trong tay Vương Đạo Sát Quyền cũng sẽ không địch lại được Tần Vũ Phong.