Chương :
Nghe thấy âm thanh kia, Lâm Kiều như theo bản năng liền xoay người.
Trong tầm mắt xuất hiện một người thanh niên đẹp trai.
Mày kiếm mắt tinh, mũi cao và thẳng, giữa hai hàng lông mày để lộ khí quý từ lúc sinh ra đã có rồi.
Anh ta mặc bộ quần áo tây màu đen, tay đeo đồng hồ Patek Philippe bên hông đeo dây lưng hiệu Hermes, cả trang phục trên người cũng phải hơn ba trăm triệu.
“Cậu chủ Kiều!”
Dương Bách Xuyên chủ động chào hỏi.
Nhưng mà Kiều Thiên Dã lại không có bất kỳ phản ứng gì, ánh mắt hừng hực nhìn thẳng chằm chằm vào Lâm Kiều Như giống như là đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ không một tỉ vết.
Loại ánh mắt này khiến cho Lâm Kiều như thấy cả người không chịu được nổi hết cả da ga lên.
“Cô Lâm Kiều Như, đừng vội vã rời đi, ngồi xuống uống với tôi mấy cốc đi?”
Kiều Thiên Dã chủ động đề nghị lời mời, mặc dù là đặt câu nghi vấn nhưng ngữ khí lại cực kỳ cứng rắn. Một giây nhớ kỹ địa chỉ trang web “Cậu chủ Kiều, để lần sau đi…Hôm nay tôi thực sự không được khỏe…”
Lâm Kiều Như tìm lấy một lý do nhưng trong lòng vẫn không ngừng thấp thỏm lên.
Cô biết rõ thân phận của đối phương, chính là cậu chủ của Đông Hải Hạ Thế Giới.
Ra lệnh một tiếng, có thể huy động mấy nghìn thuộc hạ.
Trước đây không lâu, Kiều Thiên Dã còn phái thuộc hạ đi đến biệt thự số nếu như không có Tần Vũ Phong dũng cảm đứng ra thì cô e là mình đã bị bắt đi rồi.
Chỉ có điều… Tân Vũ Phong đánh bị thương Hổ Báo, Kiều Dã Thiên sẽ không chịu mà giảng hòa.
Hôm nay còn đặc biết đến mời cô như vậy tuyệt đối là không có lòng tốt chút nào.
Thấy cô từ chối, sắc mặt của Kiều Thiên Dã cực kỳ âm trầm, trong con người có vệt hung ác.
“Làm sao vậy? Cô muốn quét hết hứng thủ của tôi sao?”
Ngữ khí của Kiều Thiên Dã có chút hơi mất kiên nhẫn.
Đang lúc này, bên cạnh có một cô gái xinh đẹp ăn mặc khiêu gợi lập tức đứng dậy chỉ mà Lâm Kiều NHư chửi ẩm lên.
“Con thối tha này, cậu chủ Kiều mời cô uống rượu là phúc tu tám đời nhà cô mới có được! Cô lại còn dám ra sức mà từ chối đúng là chán sống rồi mà.”
Cô gái xinh đẹp được gọi là Tăng Huyền MI.
Cô ấy chinh là người dẫn Chương trình của đài truyền hình tỉnh, lấy tên gợi cảm nóng bóng, là nữ thần trong mộng của rất nhiều người.
Đồng thời cô ta cũng là một trong những người tình của Kiều Thiên Dã.
Bây giờ, Kiều Thiên Dã đối với Lâm Kiều Như thể hiện ra hứng thú nồng hậu, khiến cô ghen tuông, đố kị vạn phần.
“Ân sủng của cậu chủ Kiều, cô gái nhỏ vô phúc như tôi không nhận được vẫn cứ là nhường lại cho chị đi!”
Lâm Kiều Như lạnh lùng trả lời, thái độ lạnh lùng vô cùng.
“Con thối tha này, còn dám mạnh mồm à? Muốn ăn đòn à!”
Tăng Huyền Mi một bước tiến đến xông lên, nâng tay phải lên chuẩn bị mãnh mế định tát cô một bạt tai.
Cô ta móng tay dài và cực kỳ sắc bén nếu như ở trên mặt Lâm Kiều Như e sợ rằng sẽ lưu lại vệt thật dài.
“Đùng!”
Ngay sau đó, tiếng bạt tai lanh lảnh vang lên cả toàn trường.
Thế nhưng làm cho mọi người khiếp sợ chính là Cái bạt kia đó không phải là cho Lâm Kiều Như mà chính là Tăng Huyền Mi.
Kiều Thiên Dã tự mình ra tay đánh Tăng Huyền MII Gò má của Tăng Huyền Mi sưng lên thật cao hiện ra dấu đỏ của năm ngón tay bởi vậy có thể thấy được cái bạt tai này nặng như thế nào.
“Kiều…Kiều thiếu gia, anh sao lại anh tôi chứ?”
Tăng Huyền Mi mắt đỏ ửng nước mắt lưng chòng luống cuống hỏi, trong lòng cô ta vô cùng oan ức.
Kiều Thiên Dã ánh mắt hung dữ trừng mắt nhìn cô ta, ánh mắt giống như là ăn thịt người quát: “Đàn bà thối, người con gái ta thích là cô có thể đông †ay sao? muốn đánh thương khuôn mặt yếu ớt này, cô đến được sao? Cút ra bên kia!”
Tăng Huyền Mi nghe vậy chỉ có thể cố nén đau đớn trên mặt, chán nản lùi về phía sau.
Cô ta để lấy lòng Kiều Thiên Da, cố ý đuổi Lâm Kiều Như ra ngoài, muốn xử lý đứa con gái không nghe lời, ai mà lại biết gậy ông đập lưng ông cơ chứ.