Chương : Lâm Kiều Như gặp nguy hiểm
Chẳng trách tập đoàn Phong Vân lại sẽ tuyển dụng cô làm trợ lý của tổng giám đốc!
Chẳng trách trong buổi tiệc chào mừng thành viên mới, tổng giám đốc lại có thể chọn trúng món đồ chơi nhỏ làm bằng đường của cô!
Chẳng trách tổng giám đốc của Phong Vân lại có thể chặn mọi đường sống của nhà họ Lâm, khiến tất cả bọn họ phải cúi đầu nói xin lỗi với cô!
Thì ra… Sự thật chính là như thế.
Giờ phút này, tâm trạng của Lâm Kiều Như vô cùng phức tạp.
Tổng giám đốc của tập đoàn Phong Vân, cho đến tận bây giờ vẫn là thần tượng của cô.
Nhưng sự thật là khoảng cách giữa cô và anh ấy quá xa xôi, nên cô chưa từng có hi vọng xa vời gì, có thể lọt được vào mắt xanh của tổng giám đốc, làm trợ lý của anh, ở khoảng cách gần anh như thế đã khiến cô vui muốn chết rồi!
Mà khi biết được mình được tổng giám đốc của tập đoàn Phong Vân thích, Lâm Kiều Như lại chẳng thấy mừng rỡ chút nào, ngược lại là cảm thấy hơi không biết phải làm sao, thậm chí còn có suy nghĩ muốn trốn tránh.
Tựa như trước kia cô đã từng nói, trái tim của cô rất nhỏ, chỉ có thể nhớ được cậu bé năm xưa đã có giao hẹn với mình, cùng với Tân Vũ Phong sớm chiều chung đụng ở nhà…
Rốt cuộc thì cô cũng không thể chấp nhận thêm một người ngoài nữa!
Kiều Thiên Dã cũng được, tổng giám đốc của Phong Vân cũng thế, căn bản là không có ai có thể mở được cánh cửa vào trái tim của cô nữa!
Đối mặt với sự ưu ái hậu hĩnh của hai người bọn họ, cô thực sự khó có thể chấp nhận được.
Nhưng bây giờ mọi khúc mắc đã được hóa giải, cô không còn cần phải cân nhắc đến những chuyện này nữa.
Sắc mặt Kiều Thiên Dã lúc trắng lúc xanh, tựa như đã phải trải qua một trận chiến kinh khủng và không cân sức.
Dù sao thì thanh danh của tổng giám đốc tập đoàn Phong Vân thật sự là quá lớn!
Người đó chính là một truyền kỳ của giới kinh doanh, một khi anh ra tay cũng đủ để khuấy đảo toàn bộ thị trường Dương Hải.
Thấy anh ta có vẻ do dự, Dương Bách Xuyên lập tức hét lớn: “Cậu chủ Kiều, nếu như bây giờ cậu chịu ngừng tay lại, thì mọi chuyện còn có thể cứu vấn, tôi có thể coi như là chưa từng có chuyện gì xảy ra!”
“Hừ, lão già đang dọa ai vậy hả?”
Đột nhiên, ánh mắt Kiều Thiên Dã run lên một cái, căn răng nói: “Nếu như tổng giám đốc của tập đoàn Phong Vân thật sự tới đây thì tôi còn nể mặt anh ta mấy phần! Nhưng bây giờ, chỗ này chính là địa bàn của tôi!”
“Cùng lắm thì… Tôi “ngủ” cùng với người đẹp đáng yêu này! Đến lúc đó, cho dù là tổng giám đốc của Phong Vân đi chăng nữa thì cũng phải chịu phục thôi!”
Kiều Thiên Dã đưa ra quyết định.
Ra tay trước để chiếm lợi thết Lúc này, mười tên vệ sĩ của anh ta cũng lao đến, cưỡng ép kéo Dương Bách Xuyên đi ra ngoài.
“Không!”
Dương Bách Xuyên điên cuồng hét lên, nhưng cũng không thể thay đổi được điều gì cả.
Tình hình hiện tại, có thể thấy là kết cục đã được quyết định xong, không thể thay đổi được nữa!
Lâm Kiều Như giống như một cánh chim nhỏ trong lồng, không có bất kì khả năng phản kháng nào, chỉ có thể để mặc cho anh ta muốn làm gì thì làm.
“Người không có phận sự thì ngay lập tức cút ra ngoài, ông đây muốn làm việc!” Kiều Thiên Dã lạnh lùng nói.
Vừa dứt lời, các vị khách được mời tới đây đều nhao nhao đứng dậy bỏ ra ngoài, giống như ong vỡ tổ.
Bọn họ cũng không muốn bị cuốn vào chuyện này.
Chẳng mấy chốc, cả một đại sảnh sáng choang được dùng làm nơi tổ chức tiệc rượu đã trở nên trống rỗng.
Chỉ còn lại Kiều Thiên Dã, vệ sĩ của nhà họ Kiều, Lâm Kiều Như và dvx đang thoi thóp.
Kiều Thiên Dã ôm thật chặt lấy Lâm Kiều Như, ngửi ngửi mùi tóc cô.
“Người đẹp à, cuối cùng anh đây cũng có được cưng rồi! Bây giờ không còn bất kì kẻ nào có thể quấy rầy chúng ta được nữa!”
“Không muốn! Cầu xin anh… Tôi không muốn…”
Lâm Kiều Như tuyệt vọng kêu khóc.
“Ha ha..” Kiều Thiên Dã nở một nụ cười biến thái.
“Tí tách…”
“Tách…”
Hai hàng lệ chảy dài trên má Lâm Kiều Như.
Cô đã hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng, cả người như ngã xuống vực sâu.
Bây giờ, căn bản là không có ai có thể ngăn cản được Kiều Thiên Dã hung ác này nữa!
“Tần Vũ Phong!”
Trong đầu cô vô thức hiện ra bóng dáng Tần Vũ Phong.
Trước đó, mỗi khi cô gặp nguy hiểm, Tần Vũ Phong đều sẽ đứng ra, bảo vệ cô chu toàn, không bị tổn hại mảy may.
Nhưng mà lần này, Tân Vũ Phong căn bản không thể biết được cô đang gặp nguy hiểm.
Huống hồ, nhà họ Kiều là kẻ một kẻ địch vô cùng đáng sợ, không phải người mà Tần Vũ Phong có thể chống lại được.
Kiều Thiên Dã cúi đầu xuống, muốn hôn cô.
Nhưng vào thời khắc mấu chốt…
“Xoảng xoảng!”
Tiếng động đỉnh tai nhức óc vang lên, mặt đất dường như cũng theo đó mà rung lên theo.
Đập vào mắt những người ở đó là một chiếc xe ô tô lao đến như vũ bão, đâm vỡ cửa kính của khách sạn, mang theo sự bá đạo không ai bì nổi mà hung hăng xông vào bên trong.
Tần Vũ Phong đến rồi!