Chương
Đến lúc gặp Kitano Takeshi, cũng phải xưng một tiếng sư huynh.
Mấy năm gần đây Đông Hoàng xem trọng võ học, coi thường văn học.
Hay nói đúng hơn, năm đó sau khi bị chiến thần đầu tiên Ngô Thanh Nguyên đánh bại, phía bên Đông Hoàng bèn có ý làm suy yếu sự quan trọng của văn đạo trong quần chúng nhân dân, bắt đầu xem trọng võ đạo.
Lúc đó người trong hoàng thất Đông Hoàng đi đầu, hầu như tất cả mọi người đều tập võ.
Truyền thống đó vẫn luôn được gìn giữ tới nay.
Mỗi người trong hoàng thất Đông Hoàng đều bắt buộc phải luyện tập môn võ truyền thống Đông Hoàng.
Có thể là thể thuật, hoặc kiếm đạo hoặc bất cứ thứ gì khác.
Nhưng bất kể là môn võ nào, hoàng thất đều sẽ mời về những người xuất sắc nhất để trở thành thầy cho con cháu họ.
Cũng chính vì nguyên nhân này mà Kitano Takeshi trở thành thầy giáo võ đạo của hoàng thất.
Huống chỉ hiện tại Kitano Takeshi còn là sư huynh của vị có địa vị cao nhất Đông Hoàng kia Bất kể là nhìn từ góc độ nào, Kitano Takeshi đều không có lí do gì để từ chối.
Mà Kitano Takeshi thân làm sư phụ kiếm đạo của hoàng thất, trận so tài giữa ông ta với chiến thần Tân Thiên Vũ của Đại Hạ, tất nhiên sẽ thu hút rất nhiều người trong hoàng thất tới xem.
Điều này đối với những người Đại Hạ lại nằm ngoài dự đoán.
Phía bên Đại Hạ, đến cả Tân Vũ Phong, liên tục nhìn thấy sự xuất hiện của đám người hoàng thất cũng cảm thấy có chút ngạc nhiên.
Nhưng rất nhanh, Tân Vũ Phong bèn có thể nhìn ra mối liên hệ bên trong.
Nói thế nào đi chăng nữa, thân phận của Kitano Takeshi ở Đông Hoàng đều rất nổi bậ Là cao thủ võ thuật số một Đông Hoàng, quan hệ giữa Kitano.
Takeshi và hoàng thất Đông Hoàng tuyệt đối không đơn giản.
Do đó, Tân Vũ Phong rất nhanh trở lại trạng thái thờ ơ ban đầu.
Lúc này tất cả người của hoàng thất Đông Hoàng đều đã tới sàn đấu.
Công chúa Mỹ Đại Ngư đứng ở hàng đầu tiên, phía sau cô ta còn có người thay cô ta nâng dù, để tránh ánh nắng làm tổn thương làn da cao quý của công chúa.
Mà công chúa Mỹ Đại Ngư, mặc dù ánh mắt vẫn thờ ơ mà kiêu ngạo nhưng cặp mắt đảo quanh nhịn không được mà nhìn về phía đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ.
Thực ra cô ta cũng rất tò mò, tại sao Tân Vũ Phong có thể từ chối biểu tượng hòa bình mà Đông Hoàng tặng cho chứ.
Phải biết rằng, lúc công chúa Mỹ Đại Ngư nghe tin mình phải trở thành người của một người Đại Hạ, trong lòng đã có bao nhiêu bất mãn.
Nhưng sau đó công chúa Mỹ Đại Ngư nhìn thấy màn trình diễn của Tân Vũ Phong trên đại hội giao lưu.
Dũng cảm thiện chiến, đánh năm trận liên tiếp thẳng cả năm, sức một người mà có thể đấu với mười người.
Thậm chí còn đánh cho tài năng trẻ tuổi hơn người của Đông Hoàng Hirano ra bã.
Đa số ước mơ trong lòng các cô gái đều là được gả cho anh hùng cả.
Công chúa Mỹ Đại Ngư cũng không phải ngoại lệ.
Cho dù Tân Vũ Phong không phải người Đông Hoàng.
Nhưng trong suy nghĩ của công chúa Mỹ Đại Ngư, dáng vẻ dũng cảm thiện chiến của Tân Vũ Phong trên sàn thi đấu đã khắc sâu vào trái tim cô ta rồi.
Bởi vậy công chúa Mỹ Đại Ngư đã đồng ý trở thành một nhà với Tân Vũ Phong.
Vả lại, vua cha của cô ta cũng hứa rồi.
Chỉ cần Tân Vũ Phong đồng ý cưới cô ta, đồng nghĩa với việc anh sẵn sàng ở rể, thay đổi quốc tịch.
Đến lúc đó, thứ thân phận mà công chúa Mỹ Đại Ngư để ý nhất cũng không còn là vấn đề nữa.
Nhưng, chuyện mà công chúa Mỹ Đại Ngư không ngờ tới.
Đó là Tân Vũ Phong lại từ chối yêu cầu hòa bình của phía Đông Hoàng.
Hơn nữa, đối với điều kiện trở thành người Đông Hoàng lại cực kì chán ghét.
Thế mà tâm trạng của công chúa Mỹ Đại Ngư không thoải mái chút nào.
€ó điều công chúa không được thô tục, nên cô ta không nói gì hết.
Nhưng bây giờ, công chúa Mỹ Đại Ngư nhìn trong giữa đám người của đoàn đại biếu võ thuật Đại Hạ bèn có thể thấy được khuôn mặt của Tân Vũ Phong.