Chương
Kitano Takeshi tượng trưng cho danh dự của Đông Hoàng. Ngay từ đầu, lúc Kitano Takeshi tuyên chiến với Đại Hạ, phía Đại Hạ không có ai ra ứng chiến.
Dù sao Kitano Takeshi quá mạnh, khiến cho rất nhiều võ giả của Đại Hạ nghe danh thôi đã sợ mất mật.
Nếu như lúc đầu không ai ứng chiến thì đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ do Tân Vũ Phong dẫn đầu đã lập được nhiều kỳ tích trên võ đài, và rồi việc không ai ra ứng chiến sẽ theo đó mà bị xóa bỏ.
Nhưng lúc đó, Tân Vũ Phong lại đứng dậy. Tân Vũ Phong vì muốn lấy lại thể diện cho Đại Hạ mà lấy thân phận chiến thần Thiên Vũ đại chiến với Kitano Takeshi, thậm chí là thẳng lợi với ưu thế vượt trội.
Đây chính là thần bảo vệ của Đại Hạt!
Cho dù bị hoàng thất ghét bỏ, nhưng vì người dân, vì vinh quang của Đại Hạ, Tân Vũ Phong vẫn là hết lần này đến lần khác xuất chinh.
Cảm ơn Tân Vũ Phong không vứt bỏ anh ta Cảm ơn Tân Vũ Phong vì anh ta mà đánh trả võ giả Đông Hoàng.
Bây giờ, sau khi biết được Tân Vũ Phong chính là chiến thần Thiên Vũ, trong lòng Quách Chí Mẫn không chỉ là biết ơn, mà còn tràn đầy ý nghĩ, không ngừng dâng trào.
Chiến thần Thiên Vũ, thần bảo vệ của Đại Hạ, chưa từng vứt bỏ bất kỳ một người Đại Hạ nào.
Lúc này, sắc mặt mỗi người Đông Hoàng đều vô cùng xám xịt Mỹ Đại Ngư cầm bó hoa trong tay, nhìn về phía Tân Vũ Phong, ánh mắt vô cùng phức tạp.
Đây là một khâu đã được sắp xếp từ đầu.
Phía Đông Hoàng chắc chẩn Kitano Takeshi nhất định sẽ thắng cho nên sắp xếp để cho Mỹ Đại Ngư, công chúa dân gian đầu tiên của Đông Hoàng, sẽ tặng hoa cho người chiến thẳng.
Lúc đầu họ chắc như đinh đóng cột rằng sẽ tặng cho thầy của Mỹ Đại Ngư, Kitano Takeshi. Nhưng Đông Hoàng thật sự không ngờ tới, cuối cùng người thắng trận lại là Tân Vũ Phong.
Lúc này suy nghĩ của công chúa Mỹ Đại Ngư vô cùng phức tạp.
Mặc dù cô ta đã sớm chuẩn bị tâm lý rằng lần này, chiến thần Thiên Vũ của Đại Hạ rất có thể sẽ đạt được thẳng lợi. Nhưng khi sự thật bày ra trước mặt cô ta, thân là công chúa Đông Hoàng, có đôi khi, vinh quang của Đông Hoàng là quan trọng hơn nhiều thứ, nếu như là xuất phát từ tấm lòng. Mỹ Đại Ngư đương nhiên sẽ tặng hoa cho chiến thần trong sách trời, Tân Vũ Phong, thậm chí là không ngần ngại tỏ tình với anh trước mắt bao người tại đỉnh Phù Hoa này.
Dù là hình tượng Tân Vũ Phong, hay là hình tượng chiến thần Thiên Vũ, thì đều là hình tượng người chồng như ý trong lòng Mỹ Đại Ngư. Dù sao Mỹ Đại Ngư vẫn là một người Đông Hoàng, chiến thần Thiên Vũ trong lòng cô ta vẫn rất khác biệt với người Đại Hạ. Cho nên khi biết hai người hóa ra lại là một, trong lòng Mỹ Đại Ngư ngoài vô cùng kinh ngạc ra, thì không có quá nhiều cảm xúc khác.
Nhưng bây giờ… Mỹ Đại Ngư cúi đầu nhìn bó hoa trong tay cô ta.
“Anh cả.”
Mỹ Đại Ngư nhìn Đại hoàng tử Đông Hoàng bên cạnh mình, cắn răng: “Việc tặng hoa này… em còn phải đi sao?”
Đại hoàng tử Đông Hoàng bên cạnh Mỹ Đại Ngư dường như là đang nghiến răng nghiến lợi, nhìn chăm chẩm Tân Vũ Phong phía đối diện.
“Em nói xem?”
“Việc tặng hoa này, có thể… không tặng cho người chiến thẳng lúc đầu đã định không?”
Mỹ Đại Ngư dừng một chút: “Có thể…”
“Có thể cái gì mà có thế?”
Đại hoàng tử trừng Mỹ Đại Ngư: “Đi tặng cho thầy của chúng ta, nói cho ông ấy biết tuy bại nhưng vinh, cho dù thất bại nhưng vẫn là đại anh hùng trong lòng người Đông Hoàng chúng ta”