Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
Phải biết, ngay khi tin Tân Vũ Phong chết ở khu vực Tây Nam Miêu Cương được truyền ra, Tứ hoàng tử đã không chút nương tay, lập tức muốn cướp Lâm Kiều Như.
Mà trước đó, Tứ hoàng tử cũng từng muốn thu phục Tân Vũ Phong làm người dưới trướng của anh ta, muốn cùng anh bày mưu lập vị Đông Cung, nhưng tiếc rằng Tân Vũ Phong đã không chút do dự mà từ chối.
Hơn nữa, Tân Vũ Phong đã từng làm náo loạn hôn lễ của Tứ hoàng ‘tử khiến Tứ hoàng tử mất hết mặt mũi, thậm chí anh ta còn hạ lệnh cho hoàng thất đuổi giết anh.
Mối quan hệ giữa hai người sớm đã không đội trời chung. Nhưng bây giờ, Tứ hoàng tử lại gửi lời mời tới Tân Vũ Phong, mời Tân Vũ Phong đến phủ dự tiệc?
Đây không phải là Tiệc Hồng Môn thì là gì? Cần tốn công suy nghĩ nữa sao?
Vả lại, Tân Vũ Phong phải đi La Phù Sơn ngay lập tức, không thể chậm trễ được nữa.
Nghĩ vậy, anh lạnh lùng nói ra mấy chữ.
“Từ chối toàn bội Nghe được lời nói của Tân Vũ Phong, Huyền Vũ chợt ngẩn ra.
“Cái này, Thiên Vũ đại nhân, cho dù cậu không muốn nể mặt Tứ hoàng tử, những vẫn có nhiều người..”
Huyền Vũ nói, anh ta liền đưa cho Tân Vũ Phong xem danh sách lời mời.
Dù nói thế nào đi chăng nữa, Tân Vũ Phong lấy thân phận chiến thần Thiên Vũ để đánh bại Kitano Takeshi, khải hoàn mà trở về, chuyện này đã khiến cho không ít những cao thủ quyền cao chức trọng ở Đại Hạ đều đang chằm chăm hướng vào vào Tân Vũ Phong, muốn nhìn thấy anh.
Bởi vì chiến công vĩ đại của Tân Vũ Phong tại Đông Hoàng lần này đã khiến cho gần như toàn bộ người dân Đại Hạ một lần nữa được chiêm ngưỡng chiến thần Thiên Vũ.
Sự ngưỡng mộ, tôn kính đối với thần bảo vệ của Đại Hạ cũng bắt đầu được thức tỉnh.
Lần này, hoàng thất bỏ việc đuổi giết Tân Vũ Phong chính là có ý muốn buông bỏ mọi chuyện đã qua.
Vì vậy, Tứ hoàng tử mời Tân Vũ Phong đến tham gia yến tiệc lần này cũng chính là đại diện cho hoàng thất, ngỏ ý cầu hòa với Tân Vũ Phong.
Nhưng hiện tại, Tân Vũ Phong và Huyền Vũ lại không có suy xét nhiều như v: Hoặc có lẽ Tân Vũ Phong cũng đã cân nhắc qua. Nhưng dù suy nghĩ bao nhiêu lần đi chăng nữa, đối mặt với lời mời của Tứ hoàng tử, hay đối mặt với bất kỳ lời mời nào vào thời điểm này, câu trả lời của Tân Vũ Phong chỉ có một: “Từ chối”
Dứt khoát từ chối.
Tại phủ của Tứ hoàng tử, từ trên xuống dưới, ai nấy đều tất bật, chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay.
Thậm chí Tứ hoàng tử còn mặc Hoa Phục, chuẩn bị tinh thần sẵn sàng nghênh đón sự xuất hiện của Tân Vũ Phong. Hơn nữa, anh ta còn gọi một số thân tín trong triều chuẩn bị cùng mình đi gặp Tân Vũ Phong.
Lúc này, trong lòng Tứ hoàng tử tràn ngập niềm tin thắng lợi, anh ta cho rằng lần này Tân Vũ Phong nhất định sẽ tới dự tiệc.
Nói cho cùng, Tân Vũ Phong chỉ là một con chó của hoàng thất, không hơn không kém mà thôi.
Lần trước, hoàng thất cử Tân Vũ Phong đi hội nghị giao lưu võ đạo ở Đông Hoàng, không phải Tân Vũ Phong vẫn phải đi sao?
Bây giờ, anh ta đại diện cho hoàng thất Đại Hạ, đón chào Tân Vũ Phong đón gió tẩy trần trở về.
Tứ hoàng tử cảm thấy Tân Vũ Phong sẽ không có lý do gì để từ chối cả.
Đặc biệt, đây còn là cơ hội tuyệt vời để cả hai bên hàn gắn lại mối quan hệ.
Nếu như ngay cả chuyện này mà Tân Vũ Phong cũng từ chối thì người này chính là người không biết trời cao đất dày là gì.
“Nếu không một người bình thường như anh ta lại có đủ tư cách ăn tối cùng bàn với Tứ hoàng tử của chúng ta chứ?”
Một thân tín khác cũng nhanh chóng đáp lời, sau đó võ về nịnh bợ, vuốt đuôi Tứ hoàng tử.