Chương
Tần Vũ Phong không trả lời, chỉ là trong nháy mắt khí thể trên người bộc phát ra, khí thế của Tông sư ngũ trọng thiên nghiền nát toàn bộ nghĩa trang trong nháy mắt.
Trong chớp mắt, không ít đệ tử La Phù Sơn đều cảm thấy sự khó thở, thậm chí bụp một tiếng ngã trên mặt đất. Thực lực của Tần Vũ Phong, mặc dù ở trong Ẩn Môn Môn Phái cũng đã đủ để đánh bại người cấp trưởng lão rồi, huống chi là mấy đệ tử thông thường này.
Hai tròng mắt của Công Tôn Vũ đỏ lên, giống như muốn rời khỏi viền mắt, nhưng vẫn kiên định đứng chăn trước người Tần Vũ Phong.
Nếu như hôm nay lại để cho Tần Vũ Phong đại náo La Phù Sơn một lần nữa, không nói đến quan hệ của La Phù Sơn và núi Cát Hùng sẽ rơi vào cục diện bế tắc, ngay cả bản thân Tần Vũ Phong, chỉ sợ cũng không chịu nổi hậu quả này.
Bất luận như thế nào, Công Tôn Vũ cũng phải ngăn cản Tần Vũ Phong. Cho dù không quản, mấy ngày nay Công Tôn Vũ vẫn luôn ở cùng Tần Vũ Phong, ở trong mắt đám người La Phù Sơn, một tản tu không môn không phải như Tần Vũ Phong đang có quan hệ các nhân quả thân mật với núi Cát Hùng.
“Công Tôn Vũ, anh ngăn không được tôi đầu.”
“Ngày hôm nay, tôi muốn dẫn Lâm Kiều Như về nhà, ai nếu cản tôi, tôi sẽ giết người đó.”
“Tới một người, giết một người.”
“Tới hai người, giết một đôi!”
Bỗng nhiên Tần Vũ Phong ngẩng đầu, ở trong màn mưa, con người đỏ thẫm lộ ra sát ý khiếp người! Công Tôn Vũ không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, thậm chỉ hai chân có chút nhũn ra.
Đã từng là đối thủ có thực lực ngang nhau, hôm nay đã đạt đến cấp độ mà anh ta chỉ có thể ngẩng mặt lên nhìn, thậm chí chỉ khí thế uy áp đó, cũng đủ khiến anh suýt nữa thì không đứng vững được.
Đúng lúc này, Huyền Nhã trưởng lão cũng rốt cục cũng đứng dậy: “Dừng tay đi!” Huyền Nhã trưởng lão cũng đang cố gắng chống lại áp lực của Tân Vũ Phong.
Huyền Nhã trưởng lão biết rõ, một khi khiến Tần Vũ Phong điên lên, như vậy bất kì người nào ở chỗ này cũng không thể chống đỡ nổi
Thậm chí ngay cả chưởng môn cũng chưa chắc là đối thủ của Tân Vũ Phong.
Nhìn trạng thái hiện tại của Tân Vũ Phong, rất có khả năng sẽ đại khai sát giới.
Đến lúc đó, không ai là đối thủ của Tần Vũ Phong.
Huyền Nhã trưởng lão hít sâu một hơi: “Tần Vũ Phong, tĩnh táo lại chút đi.”
“Cô Lâm Kiều Như đã chết rồi, đây là sai lầm của chưởng môn chúng tôi, chúng tôi cũng rất đau lòng…
“Người chết không có thể sống lại, anh vẫn nên…
“Nén bị thương”
Huyền Nhã trưởng lão cúi đầu nói.
Chuyện này của Lâm Kiều Như, đương nhiên La Phù Sơn có thẹn với Tần Vũ Phong. Bởi vì từ đầu tới đuôi, Lâm Kiều Như chẳng qua chỉ là người vô tội.
“Không!” Huyền Nhã trưởng lão nói xong, không chỉ không khiến Tần Vũ Phong tỉnh táo lại, trái lại khiến tâm trạng của Tần Vũ Phong kích động bạo phát.
“Tôi phải cứu Lâm Kiều Như!”
“La Phù Sơn các người, chẳng phải có bí pháp có thể khiến người chết sống lại hay sao!”
“Nếu trước đây có thể cứu mẹ của tôi, vì sao không thể cứu Lâm Kiều Như!”
“Là bởi vì sự sai lầm của La Phù Sơn các người mới tạo thành cái chết của Lâm Kiều Nhi!”
Tần Vũ Phong đã trở nên điên cuồng, trong lòng chỉ nghĩ đến chuyện cứu sống Lâm Kiều Như: “Thế nào, năm đó mẹ của tôi không hề có bất cứ quan hệ nào tới La Phù Sơn các người, nhưng chỉ bởi vì mẹ của tôi có giá trị trị lợi dụng, cho nên các ngươi có thể cứu”
“Kiều Như bởi vì sự sai lầm của trưởng môn La Phù
Sơn các người mà chết, các người có thể bỏ mặc không quản sao!”
“Cứu thế nào!”
Dưới sự hổ thẹn, Huyền Nhã trưởng lão cũng có chút kích động: “Quả thật La Phù Sơn chúng tôi có bí pháp có thể khiến người chết sống lại, nhưng nhất định phải phối hợp với Cửu Chuyển Kim Đan!”
“Một viên Cửu Chuyển Kim Đan cuối cùng của La Phù Sơn chúng tôi đã cho mẹ anh dùng rồi!”
Tần Vũ Phong như bị sét đánh.
Huyền Nhã trưởng lão tiếp tục nói: “Mà viên Cửu Chuyển Kim Đan đó, sở dĩ trước đây có thể cứu sống Thượng Quan Uyển Nhi mẹ của anh, là bởi vì lúc đó Thượng Quan Uyển Nhi vẫn còn hơi thở cuối cùng!”
“Hôm nay Lâm Kiều Như đã hương tiêu ngọc vẫn, cho dù trong tay chúng tôi có Cửu Chuyển Kim Đan thì cũng bỏ tay thôi!”
“Cho dù là thần tiên hạ phàm, chỉ sợ cũng không giải quyết được vấn đề, lẽ nào anh có thể xuống âm phủ, gạch bỏ sổ sinh tử của Diêm Vương sao!”
Khi Huyền Nhã trưởng lão nói hết lời, Tần Vũ Phong sửng sốt đã lâu.