Chương
Mà trước đây nếu Đại nhân Tu La đã không ra tay thì Đường Sương có thể chắc chắn, sau này Đại nhân Tu La cũng sẽ không ra tay.
Chỉ còn một việc nữa mà Đường Sương không nghĩ ra được.
Đó chính là, nếu bản thân Đại nhân Tu La đã từng là Hoạt Diêm Vương.
Tại sao của cái tên Hoạt Diêm Vương bị lan truyền nhiều tiếng xấu như vậy lại hoàn toàn trái ngược với các hành động của Đại nhân Tu La chứ?
Đại nhân Tu La ngoại trừ công pháp tu luyện, chính là công pháp tu luyện trong truyền thuyết của Hoạt Diêm Vương ra, thì những thứ khác nửa điểm cũng không hề ăn nhập gì với Hoạt Diêm Vương.
Chẳng lẽ
Suy nghĩ của Đường Sương có hơi vướng mắc, Đại nhân Tu La là thật lòng thật tâm muốn thay đổi để hối cải?
Sự thay đổi đó có lẽ cũng là quá nhanh đi.
Tên Hoạt Diêm Vương cướp bóc nhà cửa ở trong truyền thuyết đã từng giết người phóng hỏa không có chuyện ác nào là không làm, chớp mắt một cái đã biến thành Tu La, thậm chí còn không thể che giấu được tinh thần trọng nghĩa.
Thậm chí Đường Sương cũng lại cảm thấy tất cả những điều Hoạt Diêm Vương làm trước đây đều chỉ là lời đồn đại, thậm chí là do bị người ta dồn ép.
Đường Sương xoa xoa huyệt thái dương, đúng thật là không thể nào mà nghĩ ra được. Đương nhiên nếu Đường Sương thực sự có thể suy nghĩ một cách rõ ràng thì điều đó mới là kỳ lạ.
Dù sao cái người được gọi là Tu La đó và Hoạt Diêm Vương, căn bản cũng không phải là cùng một người.
Tần Vũ Phong chẳng qua là nhận thức chính bản thân anh đã giết chết Hoạt Diêm Vương, cho dù thân phận của mình có bị phơi bày thì chết rồi cũng không thể đối chứng, cho nên mới liều lĩnh nhận lấy cái tên của Hoạt Diêm Vương.
Sau khi trải qua cuộc chiến lần trước cùng với Tiểu Quỷ Vương xong, căn bản là cái tên của Tu La đã truyền ra khắp toàn bộ Ma Môn.
Cùng lúc đã giết chết mấy chục cao thủ dưới trướng của Quỷ vương Huyền Viêm, lại còn đánh nát hai cánh tay của Tiểu Quỷ đến gãy cả xương.
Cái tin tức bùng nổ mới vừa được truyền ra ngoài, bọn ma quỷ vốn có ý định rục rịch làm phản đối với Đường Gia Bảo lập tức đã không còn suy nghĩ được nữa.
Chưa nói đến thực lực của rất nhiều người trong bọn họ cũng đã vượt qua tông sư Tam Trọng Thiên.
Nhưng so với những kẻ dưới quyền Quỷ vương Huyền Viêm bị Tần Vũ Phong đánh bại kia thì căn bản là không cùng một đẳng cấp.
Chỉ là hãy để tay lên ngực tự hỏi, ở ngay trong số bọn họ, có ai có thể chỉ bằng một hai chiều đã đánh chết mấy chục cao thủ ma quỷ không?
Nếu như không làm được điều này, sợ rằng sẽ rất khó để tự mình chống lại Tu La. Cho nên trong chốc lát, không có người nào muốn tự chuốc lấy đau khổ về mình.
Mà cũng chính là do nguyên nhân này, bởi vì mọi người Ma Đạo rất kiêng kị đối với cái tên Tu La này, cho nên dọc đường đi tiếp theo cũng thật kỳ lạ là không có những người trước đó tới gây phiền phức nữa.
Ngay cả Quỷ vương Huyền Viêm cũng không có bất cứ động tĩnh gì.
Trong lòng mọi người và Đường Gia Bảo vốn dĩ cũng không ngừng căng thẳng, nhưng cuối cùng cũng có thể thả nó vào lại trong lòng.
Ngược lại Đường Sương không suy nghĩ nhiều như vậy, dọc đường đi cô ấy thực sự vô cùng vui vẻ, giống như là đang được đi nghỉ dưỡng vậy.
Rốt cuộc mấy ngày sau thì đoàn người cũng đã đi tới bữa tiệc sinh nhật của Ma quân Cửu U.
Cũng vừa hay lại dừng vào đúng thời gian tổ chức trong ngày.
Đường Sương cảm thấy có hơi phấn chấn: “Đại nhân Tu La, đây dường như là buổi lễ long trọng lớn nhất hàng năm của chúng ta, trước đây không làm sao để cho anh tham gia được, vừa hay hôm nay anh có thể xem một chút!”
Tần Vũ Phong nhìn vẻ hoạt bát của Đường Sương, gật đầu một cái: “Được.”
Trong lòng anh không có một chút hân hoan nào.
Dẫu sao đây cũng là tiệc sinh nhật của Ma quân Cửu U Ma Môn, một người nghĩa khí như Tần Vũ Phong có thể vui vẻ mới là lạ,
Hơn nữa giờ phút này Tần Vũ Phong đang mang trên người áp lực vô cùng lớn. Đó chính là, Tần Vũ Phong cho dù thế nào cũng phải lấy đi bảo vật ba dạng của Ma Môn.