Chương
Nhưng không ngờ đúng lúc này. Tần Vũ Phong nhẹ nhàng, hời hợt nâng một bàn tay lên, vẻ tùy ý nhấc một cái ở khoảng không trước mặt….
Ngô Triết Hàm nhằm vô cùng chuẩn xác, anh ta vòng tay chuẩn bị tóm chặt lấy cổ của Tần Vũ Phong.
Vốn dĩ Tần Vũ Phong đã dự đoán được trước những quy trình hành động của Ngô Triết Hàm, lúc này anh mới cố ý đưa tay chặn lại.
Nhưng ở trong mắt của người ngoài, chính là Ngô Triết Hàm chủ động xông vào trong vòng tay của Tần Vũ Phong. “Tên Ngô Triết Hàm này thật sự điên rồi!”
“Anh ta có bệnh à?”
“Đúng là bệnh thần kinh!” Mai Hạnh chườm túi nước đá lên trên mặt, cô hung hăng nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu chủ Tần Vũ Phong, cậu đánh chết anh ta thì càng tốt!”
Bởi vì lúc trước Ngô Triết Hàm ra tay đánh Mai Hạnh, lúc ấy động tĩnh không hề nhỏ, cho nên có không ít người ở Chinatown bắt đầu đứng lại, vòng quay xem bê ngoài đã xảy ra chuyện gì.
Ngay từ đầu cũng có người muốn ra tay giúp, dù sao tên Ngô Triết Hàm này là một người cực kì kiêu ngạo, anh ta dựa vào bản thân có vài phần sức mạnh cho nên ở Chinatown vô cùng ngang ngược.
Nhưng mà dù sao Ngô Triết Hàm vẫn là kẻ có sức mạnh ở mức độ nhất định.
Nhất là lúc ấy Ngô Triết Hàm và Diệp Thanh Đình đang cãi nhau, bọn họ vừa mới tới gần đã nghe thấy Diệp Thanh Đình muốn xóa tên Ngô Triết Hàm ra khỏi Long Môn, hơn nữa còn muốn ngay lập tức kể chuyện của anh ta ra bên ngoài Chinatown.
Chẳng qua mọi người còn chưa kịp vui mừng hạnh phúc thì chỉ trong chớp mắt, Ngô Triết Hàm lại dám động thủ với cô cả Diệp Thanh Đình của Long Môn.
Lúc đó toàn bộ mọi người đều chỉ còn biết khiếp sợ không dứt! Lần này Ngô Triết Hàm tuyệt đối chết chắc luôn rồi!
Dù sao thì Diệp Thanh Đình cũng là cô cả, còn là cường giả của cảnh giới tông sư, điều này mọi người ở đây đều biết hết.
Mặc dù Ngô Triết Hàm đang ở trên Chinatown có phần kiêu ngạo, nhưng đối với Diệp Thanh Đình mà nói, cũng chỉ là một người đạt được một nửa cảnh giới tông sư mà thôi. Nhưng sau đó, mọi người nhìn thấy một cảnh tượng mà không một ai lại nghĩ đến.
Người ra tay không phải là cô cả Diệp Thanh Đình. Mà là một người đến Long Môn làm khách, đang đứng bên cạnh cô ta.
Càng đáng sợ hơn chính là, nhìn thoáng qua thực lực của vị khách này không phải hạng đơn giản!
Chỉ vỏn vẹn có một cái nhấc tay chơi đùa đã đem Ngô Triết Hàm từ thế tấn công bắn ngược lại!
Kết quả này làm cho mọi người trong lúc đó hưng phấn không chịu được.
Dù sao từ lâu nay Ngô Triết Hàm đã chọc rất nhiều người tức giận. Lúc trước cô cả còn để lại mặt mũi cho anh ta, không có thật sự ra tay với Ngô Triết Hàm.
Nhưng mà bây giờ, khi mà không một ai có thể đủ đứng ra đại diện ngăn cản Ngô Triết Hàm thì người đứng ra ngăn cản anh ta chính là một người đến làm khách của Long Môn.
Nhưng điều đó cũng làm cho mọi người kích động mãi, trong chốc lát, tiếng nghị luận vang lên không ngớt. “Đã không vừa mắt anh ta từ lâu rồi, cuối cùng cũng có người chỉnh đốn được tên nhãi con này!”
“Không phải là nên như thế này sao? Đáng đời anh ta!”
“Nhưng mà…”
“Nên thế!”