Chương
“Bị bọn khốn nạn của bộ an ninh đuổi bắt, đương nhiên trong lúc chạy khó tránh khỏi bị chóng mặt một chút nên mới vô tình lạc vào địa bàn Long Môn của các người, làm sao có thể nói là do tôi chỉ huy bọn họ? Cô cũng đã thấy hai người của Thiên Môn chúng tôi bị người của bộ an ninh đuổi theo rồi, trong trường hợp khẩn cấp như vậy, tôi làm sao có thời gian để chỉ huy bọn họ?”
Diệp Thanh Đình nhíu mày, nghiến răng nghiến lợi.
“Đúng vậy, tôi đã hỗ trợ người trong bộ phận an ninh và bắt hai người họ, vì họ đã trái pháp luật, loạn kỷ cương. Triệu Long, không phải ông muốn bảo vệ bọn họ đâu nhỉ?” Triệu Long bật cười: “Làm sao có thể?”
“Vậy thì bây giờ ông đang tập kích chúng tôi không phải sao? Ý ông là gì?”
Diệp Thanh Đình mở miệng một tiếng Triệu Long, mở miệng một tiếng Thiên Môn, Tần Vũ Phong rốt cuộc hiểu được.
Thiên Môn? Tần Vũ Phong cũng có hiểu biết về môn phải này. Không phải vì điều gì khác mà là vì tính đặc thù của môn phái này. Được biết Thiên Môn là một môn phái của nước Mễ, nhưng Thiên Môn này cũng tu luyện võ thuật của Đại Hạ. Không chỉ vậy, Thiên Môn tu luyện võ đạo Đại Hạ cũng tuyệt đối không phải tu luyện kiểu đùa giỡn, ngược lại còn rất nghiêm túc.
Ngay cả nhiều người Đại Hạ ở nước Mễ cũng không bằng những người Thiên Môn ở nước Mễ.
Đối với võ thuật Đại Hạ, thật sự có thể gọi là si mê. Đây là môn phải duy nhất ở nước Mễ tu luyện võ thuật Đại Hạ ngoài Long Môn ra.
Đây cũng là môn phái võ thuật Đại Hạ duy nhất ở nước ngoài chấp nhận những người không thuộc Đại Hạ tu luyện nó.
Còn người tên Triệu Long này chính là chủ nhân của Thiên Môn, là chủ môn phái võ công Đại Hạ giống với Long Môn, đồng thời ngang ngửa với Long Môn về sức mạnh toàn diện.
Tất nhiên, sức mạnh tổng thể không có nghĩa là thành tựu võ thuật của những người trong võ thuật. Mà là bởi vì Triệu Long vốn là người gốc nước Mễ, so với Long Môn đương nhiên có rất nhiều con đường tắt thuận tiện hơn, thậm chí là không bị các cấp trên của nước Mễ nhằm tới.
Chính vì lý do này mà Thiên Môn và Long Môn được chia đều trên lãnh thổ của nước Mễ. Bởi vì cho dù nói thế nào thì có quá nhiều người nước Mễ ở Thiên Môn.
Để hiểu được lời nói của Đại Hạ đã đòi hỏi rất nhiều nỗ lực, huống chi là việc khai thông các bí quyết võ thuật của Đại Hạ, v.v.? Quả thật đây là một chuyện không thể nào, mặc dù bọn họ đã thật sự làm điều đó.
Theo thông tin mà Tần Vũ Phong biết, số cao thủ mà Thiên Môn nắm giữ cũng không ít, hầu như tất cả mọi người đều đã tu luyện tới minh kình đỉnh.
Trong số đó, Triệu Long là người nổi bật nhất, sử dụng được hết sức mạnh của tông sư nhất trọng thiên. Được biết, người đạt đến tông sư nhất trọng thiên ở Đại Hạ cũng đủ điều kiện để thành lập phe phái riêng rồi. Ngay cả trong Ẩn Môn Môn Phái, tông sư nhất trọng thiên cũng đủ nhiều việc lắm rồi.
Triệu Long có được thế mạnh này, lại còn là người của nước Mễ, không khó để nhận thấy sự cố chấp của Triệu Long đối với võ học Đại Hạ.
Mà lần này, người được cử đi theo dõi hành động của Diệp Thanh Đình… tuyệt đối sẽ không dùng đạn để chào hỏi khi gặp mặt đối phương đâu, kể cả là người nước Mễ đi chăng nữa.
Rốt cuộc là ý gì?
Lẽ nào chỉ vì hai người máy cải tạo của nước Mễ bị chế ngự ở khu Chinatown ngày hôm nay sao? Không thể nào!
Đó nhiều nhất chỉ là một cái ngòi nổ, bên kia chỉ muốn ngẫu nhiên tìm một lý do để tấn công Long Môn mà thôi. Tần Vũ Phong không phải kẻ ngốc, anh tự nhiên có thể nhìn ra được.