Chương
“Được, được rồi.” Tài xế cũng phản ứng lại ngay, chủ động mở cửa xe: “Cô cả lên chiếc xe này đi, chiếc xe kia chắc ngồi không được nữa rồi.”
Diệp Thanh Đình nhíu mày, chiếc xe kia bị Triệu Long công kích, nhưng đó lại chiếc mà cô ta rất thích.
“Cố gắng sửa lại chút đi, sửa không được thì thay đổi một chút.”
Tài xế sẽ không thể nào không đồng ý, cô cả nhớ tới tình bạn cũ đã là chuyện mà toàn bộ Long Môn đều biết. Bây giờ chiếc xe của cô cả bị hỏng, tự nhiên sửa chữa sẽ là phương án đầu tiên, chứ không phải là thay mới hoàn toàn rồi.
Diệp Thanh Đình chu môi, rồi nhìn thoáng qua chiếc xe mình ngồi trước đó, nói: “Tôi thật vất vả mới mua được… Tiếng nói của Diệp Thanh Đình không lớn, dù sao trước mặt nhiều người như vậy, cô ta vẫn nên giữ lại chút phong thái của cô cả.
Bởi vậy, cũng chỉ có tài xế và Tần Vũ Phong nghe được. Tần Vũ Phong nghe thấy tiếng Diệp Thanh Đình phàn nàn, nhịn không được mà bật cười.
Bây giờ, Diệp Thanh Đình có dáng vẻ này, thật sự giống cô gái nhỏ khi vất vả lắm mới mua được búp bê. Mặc dù búp bê này có hơi quý giá.
Tần Vũ Phong lắc đầu cười, theo Diệp Thanh Đình lên xe.
“Tần Vũ Phong, hôm nay thật sự cảm ơn anh, nếu không có anh em thật sự không biết phải làm thế nào mới được.”
Ngồi trên xe, Diệp Thanh Đình nói lời cảm ơn với Tần Vũ Phong.
Đây là lời thật lòng. Nếu như hôm nay, Tần Vũ Phong không ra tay, trong lòng Diệp Thanh Đình biết rõ, mình tuyệt đối sẽ không thể nào an toàn ra khỏi sự vây quét của người bên Thiên Môn.
Cho dù như Tần Vũ Phong nói, đây chẳng qua là tiện tay mà thôi. Nhưng đối với Diệp Thanh Đình mà nói… Đó thật sự là ơn cứu mạng. Ngay từ đầu Diệp Thanh Đình cũng không cảm thấy, hôm nay người bên kia sẽ lấy tính mạng của cô ta, nhưng sau đó nhìn trận thế bên kia, Diệp Thanh Đình mới hiểu rõ.
Hôm nay, Triệu Long căn bản không sợ gây thù với Long Môn, thật sự là tới để lấy mạng của cô ta.
Nếu như cô ta không giao ra “Tật phong tiên pháp” thì rất có thể đã chết rồi. Cũng may có Tần Vũ Phong, nếu không có Tần Vũ Phong, Diệp Thanh Đình thật sự không biết phải làm thế nào mới tốt.
Diệp Thanh Đình nhẹ nhàng thở ra một hơi, ảnh mắt nhìn về phía Tần Vũ Phong tràn ngập sự cảm kích.
Dù sao Tần Vũ Phong cũng không phải lần đầu đối mặt với loại ánh mắt này, anh vô cùng bình tĩnh, chỉ phất phất tay: “Không dám, không dám đâu. Trong khoảng thời gian ở nước Mễ, còn nhiều thời gian làm phiền các người nữa mà”
Diệp Thanh Đình gật nhẹ đầu: “Không thể thoái thác đâu.”
Nhưng cùng lúc đó, trong lòng Diệp Thanh Đình nhịn không được mà suy ngẫm. Tới cùng Tần Vũ Phong có lai lịch gì? Tuổi đời còn quá trẻ nhưng lại có thực lực kinh khủng như thế, hơn nữa tâm tình còn ổn định như vậy.
Đánh một người máy cấp A cũng không hề kiêu căng hay có cảm xúc gì khác, lúc đón nhận ánh mắt như giữa lễ rửa tội của mọi người cũng vô cùng bình tĩnh.
Diệp Thanh Đình để tay lên ngực tự hỏi, cho dù đổi thành mình cũng tuyệt đối không thể nào làm được.
Diệp Thanh Đình thật sự không tưởng tượng ra nổi, Tần Vũ Phong này có bối cảnh hay xuất thân gì mới có thể được anh vậy.