Chương
Trong nhảy mắt, bộc phát ra một âm thanh không thể tưởng tượng nổi vang lên! “Mẹ kiếp, chúng ta đã đoản sai rồi!”
“Diệp Thanh Đình có thể cướp Lưu Tinh Chuỳ từ trong tay Chu Du?”
“Không thể, làm sao có thể xảy ra chuyện đẩy được!”
“Một đứa con gái chân yếu tay mềm như Diệp Thanh Đình kia, làm sao có thể có sức mạnh to lớn như vậy chứ!”
“Tôi không tin điều đó, tôi không tin đó là sự thật!”
“Diệp Thanh Đình có uống thuốc kích thích không vậy?”
Diệp Thanh Đình khống chế trường tiên trong tay, đoạt lấy Lưu Tinh Chuỳ từ trong tay Chu Du một cách mạnh mẽ!
Phải biết rằng, hình thể Chu Du gấp đôi Diệp Thanh Đình, tay gấu lưng hổ, so với đùi Diệp Thanh Đình còn dày hơn. Vẫn câu nói cũ, cánh tay không qua đùi, trước mắt cũng có thể hiểu được, nhìn qua Diệp Thanh Đình có thể thấy rằng cơ thể cô ta trông rất gầy yếu như vậy, không có khả năng chiến thắng hình thể vô cùng cường tráng của Chu Du.
Nhưng sự thật đã xuất hiện trước mắt mọi người. Tác động thị giác, thực sự là quá lớn.
Diệp Thanh Đình mặc dù là một cô gái yếu đuổi người Đại Hạ, nhìn qua trông rất gầy yếu, đối diện với Chu Du tay gấu lưng hổ, liền biết sức mạnh vô hạn, mạnh mẽ vô cùng.
Sự tương phản của hai người lớn như vậy.
Làm thế nào có thể nhìn ra, Chu Du sẽ thất bại.
Vũ khí trong tay, cứ như vậy bị Diệp Thanh Đình cướp đi!
Trong lúc nhất thời, mọi người đều không thể tin vào mắt mình!
Ngay cả Tần Vũ Phong cũng không nghĩ tới, tất cả mọi chuyện sẽ đến đột ngột như vậy! “Quá tốt rồi!” Diệp Kính Dương hoan hô một tiếng, giống như giờ phút này người thắng là chính anh ta: “Tôi biết, tôi biết, tôi biết chị gái tôi nhất định sẽ thắng!” Tần Vũ Phong dở khóc dở cười, Diệp Kính Dương này, rõ ràng vừa rồi đối với Diệp Thanh Đình, còn không có gì tự tin.
Hiện tại, Diệp Thanh Đình chỉ cướp đi vũ khí của Chu Du, bộ dạng đó của Diệp Kính Dương làm như Diệp Thanh Đình đã thắng.
Tần Vũ Phong cười lắc đầu.
Mà giờ phút này, trên võ đài, Chu Du cũng trắng bệch cả khuôn mặt. Chu Du thật không ngờ, với sức mạnh mà bản thân luôn tự hào, đến trước mặt Diệp Thanh Đình, lại không đáng là gì?
Lưu Tinh Chuỳ trong tay, cứ như vậy dễ dàng bị cướp đi?
Hơn nữa Diệp Thanh Đình ngay cả khí sắc cũng không có thay đổi một chút, khí chất vẫn vô cùng bình tĩnh!
Chu Du trở nên bất lực, miệng mở ra hai lần, không biết nên nói cái gì cho phải.
Nhưng giờ phút này, cũng không phải là thời điểm có thể để cho Chu Du ngẩn người suy nghĩ.
Bởi vì một cây roi dài đã đoạt lấy Lưu Tinh Chuỳ ở trong tay Diệp Thanh Đình.
Mái tóc bay lên, cô ta càng lúc càng có tư thế kiêu hùng và hiện ngang, khí chất lạnh lùng bao trùm lấy toàn bộ cơ thể Diệp Thanh Đình.
Thân hình nhỏ nhắn di chuyển linh hoạt, Trường Tiên vừa thu hồi, lại một lần nữa ném về phía trước, Lưu Tinh Chuỳ từ phía trên rơi xuống, trực tiếp hướng về phía Chu Du bay tới!
Hai mắt Chu Du co rụt lại.
Anh ta biết trọng lượng của Lưu Tinh Chuỳ, chứ đừng nói đến phía trên Lưu Tinh Chuỳ đó còn có nhiều gai nhọn dày đặc như vậy.
Nếu như bản thân bị đánh trúng, sau trận đấu này sẽ không bao giờ được vui vẻ!