Chương
“Ngay cả cao thủ môn phái của chúng ta cũng không làm được đến trình độ này!”
“Không thể tin được!”
“Đúng vậy, Diệp Thanh Đình thật sự đã xuyên qua thuật tàng hình của Lâm Ngọc, ngay cả cao thủ môn phái cũng không nhìn ra được…
“Đừng nói là Thiên Môn của chúng ta, cho dù là toàn bộ nước Mễ, có mấy người có thể nhìn thấu thuật tàng hình của Lâm Ngọc?”
“Thực lực của Diệp Thanh Đình kinh khủng như vậy sao?”
“Không, không thể, sức chiến đấu của Diệp Thanh Đình còn chưa vượt qua phạm trù tông sư cường giả?”
“Vậy rốt cuộc sao cô ta sao lại như vậy được?”
“Vãi, cậu hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai? Mau đưa Lâm Ngọc về đi. Còn đánh nữa thì Lâm Ngọc sẽ chết mất!”
“Thật không thể tin được, đây là Bát Tướng Thiên Môn mà…trong nháy mắt mất đi năm người dưới tay Diệp Thanh Đình! “Thật không thể tin được.
“Kỹ năng của Diệp Thanh Đình quá chắc chắn rồi?”
“Ai dám nói không chứ.
“Không sao, Bát Tướng Thiên Môn vẫn còn có ba người, thiếu chủ Triệu Hào của chúng ta còn chưa xuất hiện, hẳn là có thể….
Lúc này, Diệp Thanh Đình dường như không nghe thấy mấy ngàn người bên cạnh đang xì xào bàn tán, tự mình xắn tay áo lên kiểm tra vết thương.
Rắc thuốc lên, vết thương nhanh chóng cầm máu và đóng vảy. Tuy rằng như vậy chắc chắn còn lâu mới đủ, nhưng tình thế cấp bách, chỉ có thể làm như thế này.
Nói tóm lại, Diệp Thanh Đình bây giờ chắc chắn là áo quần tả tơi, nhiều chỗ bị xây xát.
Bột thuốc được rắc dọc theo phần quần áo bị rách.
Diệp Thanh Đình miễn cưỡng xem như có thể thở phào nhẹ nhõm, liền ném chai thuốc đã dùng hết xuống đất.
Cho dù bây giờ Triệu Hào muốn lợi dụng thương tích để giết cô ta, thì cuộc khôi tinh túc đấu cũng phải tạm dừng.
Diệp Thanh Đình đã làm cho chiến trường trở nên lộn xộn, khắp nơi đều là ám khí và những mảnh vỡ của các loại ám khí
Một nơi như vật, làm sao để có thể tiếp tục trận đấu? Triệu Hào bây giờ thậm chí còn nghi ngờ cả những thuộc hạ Bát Tướng Thiên Môn của bố mình, ngu cả rổ.
Cứ thế này bước lên sàn đầu, e rằng chưa kịp chạm vào Diệp Thanh Đình, anh ta đã bị vấp phải ám khí do chính người của mình hạ xuống.
Triệu Hào thật sự không muốn nhìn thấy một cảnh tượng như thế xảy ra.
Chỉ đành cho người dọn dẹp giữa võ đài trước.
Tuy nhiên, Diệp Thanh Đình cũng sẽ nhân cơ hội này để hồi lại sức.
Diệp Thanh Đình bước xuống võ đài nghỉ ngơi một hồi, đến bên người Diệp Kính Dương và Tần Vũ Phong.
Gật đầu về phía Tần Vũ Phong coi như là chào hỏi, ngay sau đó, Diệp Thanh Đình sốt sắng nhìn Diệp Kinh Dương.