Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : Cũng không phải việc gì khó!
Nửa ngày sau, Tần Vũ Phong ngồi máy bay chuyên dụng quay trở về Dương Hải.
Anh dùng sức mạnh của sấm sét để tiêu diệt hơn ngàn cứ điểm của liên đoàn Tây Hải, hơn nữa còn một mình một ngựa xông thẳng vào trong hang Hóa Long, phá hủy trụ sở chính của liên đoàn Tây Hải!
Một hành động vĩ đại như thế từ xưa tới nay chưa từng xuất hiện, không thua kém gì hơn năm trăm ngàn quân địch của Độc Quyết!
Hơn nữa đối với những người dân trên nước Hoa Ha có thể nói là diệt trừ một loại “Ung thư, chỉ có lợi mà không có hại.
Trải qua sự chữa trị của Thần Y Tiết, Lâm Kiều Như không cần phải tiếp tục năm bệnh viện, cô đã có thể trở về nhà nghỉ ngơi.
Tân Vũ Phong chạy không ngừng, nhanh chóng trở về biệt thự Galaxy One.
“Âm Anh vừa mới mở cửa bước vào thì đã có người chạy tới đón anh.
“Vũ Phong đã về rồi!”
Sắc mặt của mẹ vợ anh, Triệu Như Lan vô cùng kích động thế nhưng trông vẻ mặt bà lúc này lại vô cùng tiều tụy, tựa như đã già đi mười tuổi.
Mặc dù Lâm Kiều Như không có liên hệ máu mủ vơi bà thế nhưng dù sao thì bà cũng là người nuôi dưỡng cô nhiều năm. Bây giờ con gái mình bị mù, sao bà có thể không cảm thấy đau lòng cho được chứ?
“Mẹ à, Kiều Như sao rồi mẹ?” Tân Vũ Phong nhanh chóng hỏi.
“Ôi…
Triệu Như Lan thở dài, đưa tay lau nước mắt trên khóe mắt mình.
“Sau khi Kiều Như tỉnh lại thì phát hiện ra mình không thấy gì thì cảm thấy vô cùng đau khổ, thậm chí còn có ý định tự tử, thế nhưng đã bị mẹ ngăn cản kịp thời! Người làm mẹ như mẹ chỉ hận không thể mù thay con bé!
Đều do mẹ không tốt, không bảo vệ tốt Kiều Như…”
“Mẹ à, mẹ đừng nói như thế! Bởi vì con, con mới là người khiến Kiều Như bị mù!”
Trong lòng Tân Vũ Phong cảm thấy vô cùng áy náy và tự trách.
Kẻ thù thật sự của Đường Tam Hoàng chính là anh, không hề liên quan gì tới Lâm Kiều Nhưt Tân Vũ Phong hẳn là nên đến nhà thờ màu trằng để tham gia hôn lẽ, có như thế thì Lâm Kiều Như mới không bị thương, cũng sẽ không xảy ra bi kịch!
Nhưng bởi vì chiến sự ở biên giới phía Bắc quá khẩn cấp, anh không thể không chạy ra nơi tiền tuyến.
Thế nhưng chuyện này lại vô cùng kỳ lạt Rốt cuộc thì anh đã truyền tin đồn bảo.
rằng anh đã chết ra ngoài?
Cũng bởi vì tin đồn nhảm đó mới khiến cho nước Độc Quyết bị xâm phạm mạnh mẽ, mới khiến Đường Tam Hoàng lợi dụng cơ hội này.
Tân Vũ Phong đánh hơi được một âm mưu đẳng sau chuyện này!
Người đứng đãng sau tất cả những chuyện này dường như là một người khác, người đó hiểu rất rõ thân phận của Tân Vũ Phong, hiểu rõ anh như lòng bàn tay.
Người đó là Tân Phiệt sao?
Hay là một thế lực ẩn nấp nào đó?
Thế nhưng cho dù đối phương là ai, chỉ cần để Tân Vũ Phong điều tra ra được thì anh tuyệt đối sẽ không từ thủ đoạn để tiêu diệt người đó.
“Mẹ à, con lên gặp Kiều Như một chút!”
“Ừ, con bé đang ở trên lầu đấy!” Triệu Như Lan lên tiếng.
Ngay sau đó, Tân Vũ Phong nhanh chóng đẩy cửa phòng ra Anh nhanh chóng nhìn thấy Lâm Kiều Như đang nằm trên giường, trên mắt vẫn còn quấn miếng vải trắng, cả người cô thoi thóp, mất đi thần thái tươi tắn thường ngày.
“Anh về rồi đây!” Tân Vũ Phong lên tiếng.
“Tân Vũ Phong!”
Lâm Kiều Như cảm thấy vô cùng kích động, cô nhanh chóng đứng dậy rời khỏi giường. Thế nhưng bởi vì đang bị mù nên cô không thể nhìn thấy cái ghế bên mép giường vì thế đã vấp phải nói rồi té lộn mèo xuống đất.
“Úi da!”
Cả người cô trở nên mất thăng bằng, té sụp xuống sàn nhà lạnh như băng.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc!
Tân Vũ Phong vội vàng lắc mình, nhanh chóng ôm cô vào lòng.
“Em không sao chứ?” Tân Vũ Phong lo lắng hỏi.
“Hu hu hu…”
Lâm Kiều Như đột nhiên mất khống chế, bắt đầu khóc thật lớn.