Chương :
Lời nói vô cùng khí phách của Tân Vũ Phong, vang lên trong hiện trường, làm cho mọi người xôn xao, náo động.
Nhưng ngay sau đó, khắp nơi đầu vang lên tiếng cười nhạo: “Ha ha ha… Thằng nhóc này bị thần kinh à?”
“Thằng ngu này ở đâu ra thế, buồn cười chết tôi rồi!”
“Khoác lác cũng không biết làm theo kịch bản chút nào, nếu anh ta mà lợi hại như vậy, vậy tôi còn là chủ tịch thành phố Dương Hải nữa cơi”
Tất cả mọi người đều châm chọc khiêu khích, tất nhiên là không tin lời Tần Vũ Phong nói, bọn họ đều xem anh như trò cười.
“Ha ha…”
Dương Minh Thắng cũng cười, dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, quan sát Tần Vũ Phong.
“Nhóc con, mày chính là thằng chồng cũ vô dụng của Yến Vân à?
Không có bản lĩnh, nhưng ngược lại khẩu khí lại điên cuồng không ít!”
“Chú của tao là tổng giám đốc của chi nhánh công ty, cũng không dám lớn tiếng nói như vậy!”
“Mày nghĩ mình là ai, là cái vị chủ tịch thần bí của tập đoàn Phong Vân sao?”
Những câu hỏi liên tiếp ập tới này, đã đưa Tần Vũ Phong lên vị trí đầu sóng gió.
Những ứng cử viên khác đang có mặt ở đó, cũng là một bộ dạng hả hê nhìn người khác gặp họa.
Đối mặt với sự mỉa mai đó, Tần Vũ Phong cũng không có tức giận, trong lòng không ngừng cười nhạo đám người này.
Có mắt mà không thấy núi Thái Sơn!
Những tên mù ngu ngốc các người, hôm nay anh tạm thời che giấu thân phận của mình!
Nhưng không bao lâu nữa, anh sẽ khiến toàn bộ Dương Hải này, chịu chấn động!
Bên kia, nhìn thấy Tân Vũ Phong yên lặng không nói, Dương Minh | Thắng còn tưởng rằng anh đang sợ hãi, càng thêm hung hăng khiêu khích: “Nhóc con, nói tới đây, tao cũng muốn cảm ơn mày! Nếu như không phải mày rời đi rồi, tao cũng sẽ không có cơ hội… Theo đuổi Yến Vân một lần nữa!”
“Chờ đến khi Yến Vân tiến vào tập đoàn Phong Vân rồi, không chỉ có mình em ấy, mà toàn bộ nhà họ Lâm đều sẽ bay cao như phượng hoàng, trở thành gia đình giàu có ở Dương Hải!”
“Đến lúc đó, có thể làm một con chó cho Yến Vân, cũng là vinh dự của mày đấy! Ha ha ha…”
Dương Minh Thắng điên cuồng cười to, vang khắp hiện trường.
Lâm Yến Vân duỗi ngón tay ngọc ngà của mình ra, nhẹ nhàng chọc chọc lên ngực anh ta, làm nũng nói: “Đáng ghét quá đi! Học trưởng Dương Minh Thắng, người ta còn chưa có đồng ý cho anh theo đuổi người ta đâu…”
Giọng nói nũng nịu kia của cô ta, làm cho xương cốt người ta cũng muốn tan ra.
Nhìn vợ cũ của mình, liếc mắt đưa tình với người đàn ông khác, Tần Vũ Phong cũng không có tức giận, ngược lại cảm thấy Lâm Yến Vân có chút buồn cười!
Người phụ nữ như vậy, giống như con ký sinh, một mực bám lên trên người của người khá!
c Biết tin nhà họ Quách phá sản, cô ta ngay lập tức đá Quách Tuấn Hùng, sau đó lại cấu kết với Dương Minh Thắng.
Hành vi này, thật là khiến người ta buồn nôn!
Ngược lại với Lâm Kiều Như, tuy cô có được khuôn mặt xinh đẹp như thiên thần, nhưng lại chưa bao giờ ỷ bản thân đẹp mà kiêu ngạo, cũng chưa từng lợi dụng sắc đẹp của mình để đổi lấy lợi ích!
Lâm Kiều Như đặt lợi ích ra sau cùng, dựa vào vất vả cố gắng, kiếm tiền chữa trị cho mẹ của mình.
Một cô gái như vậy, ai mà không yêu được cơ chứ?
Không lâu sau đó, buổi phỏng vấn chính thức bắt đầu, mọi người liên tục được gọi vào văn phòng.
“Số , cô Lâm Yến Vân!”
Nghe thấy tên mình, Lâm Yến Vân đứng lên, quay đầu lại trừng mắt nhìn Tần Vũ Phong và Lâm Kiều Như, giống như một con thiên nga trắng kiêu ngạo.
“Chị đây đi vào phỏng vấn, đừng quên vụ đánh cược vừa rồi!”
“Tần Vũ Phong, tôi không thể đợi được, nóng lòng muốn nhìn bộ dạng anh quỳ xuống đất sủa như một con chói”
“Đúng rồi, các người cũng đừng thừa dịp tôi không có ở đây, lén lút chạy mất đây!”
Tần Vũ Phong nghe vậy, lạnh lùng mở miệng: “Yên tâm đi, lời đã nói ra như đinh đóng cột, chuyện tôi đã đáp ứng, tuyệt đối sẽ không chơi xấu!”
“Hừt”
Lâm Yến Vân lắc cái eo thon bé bỏng, đi đến văn phòng.
Dương Minh Thắng cũng đi bên cạnh, hộ tống cô ta.
“Tần Vũ Phong, chúng ta làm sao bây giờ?”
Lâm Kiều Như hai tay nắm lấy góc áo, vô cùng căng thẳng.
“Không sao đâu! Anh đã sớm nghe ngóng được, cái vị tổng giám đốc thần bí kia của tập đoàn Phong Vân, không thích nhất chính là loại người đi đường tắt như thế này, Dương Minh Thắng muốn mở cửa sau, chắc chắn sẽ bị khiển trách!” Tân Vũ Phong vừa cười vừa nói.
“Thật sao?”
Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Kiều Như sáng lên, giống như tìm thấy được một tia hy vọng.
“Đương nhiên rồi!”