Chưong : Là đàn ông thì đừng đánh lén!
Một loạt những tiếng bước chân không nhanh không chạm đang truyền tới ngày một gần hơn, ngày một lớn hơn.
Chính là Tần Thiện Lâm!
Tần Thiên Lâm đi ra từ trong đám người đông đúc, dùng tư thế từ trên cao nhìn xuống Tiêu Mặc Chiến đang nằm ở trên nền đất, sau đó mở miệng hỏi Trương Lực Ưng: “Trương Lực Ưng, thực lực của đoàn quân tinh nhuệ nơi biên giới phía Bắc và thực lực của Hổ Úy Ngũ phẩm đây như thế nào?”
“Chẳng qua cũng chỉ có thế mà thôi!”
Giọng nói thô sần như bị giấy nhám mài mòn thanh quản kia của Trương Lực Ưng lại một lần nữa vang lên, lần này, giọng nói đó lại chứa thêm vẻ hết sức ung dung.
Tiêu Mặc Chiến nghe thấy lời đánh giá khinh miệt như vậy, phẫn hận đến mức phun ra một búng máu!
Từ lúc nào mà đội quân tinh nhuệ của biên giới phía Bắc lại có thể bị người khác dửng dưng làm nhục như vậy chứ?
Nếu như không phải là do bọn họ thầm đánh lén, ỷ vào số lượng người ở phía bên kia của bọn họ đông đảo hơn, lại còn dùng đạn gây mê để làm tiêu hao thực lực của bên anh ta, dùng chiêu trò khiến cho anh ta bị phân tâm, vậy thì mấy người bọn họ làm sao có thể không có một chút sức lực đánh trả nào như vậy được chứ!
“Là anh, Tần Thiên Lâm! Hèn hạ, vô liêm sỉ!”
Rốt cuộc thì Tiêu Mặc Chiến cũng đã phát hiện ra được kẻ thù chân chính trong vụ tấn công lần này của mình là ai, chính là thiếu chủ của Tần Phiệt, Tần Thiên Lâm!
Hai con mắt của Tiêu Mặc Chiến trở nên đỏ thẫm, hai hàm răng gần như đã bị cắn chặt đến vỡ nát, oán hận mở miệng mắng!
“Ha ha..” Bị Tiêu Mặc Chiến nhận ra thân phận, lại mạnh mẽ lên án bản thân mình là một kẻ hèn hạ, vô liêm sỉ nhưng mà Tần Thiên Lâm lại không hề có một chút ý tứ sẽ tỏ ra áy náy nào, ngược lại trên mặt của anh ta lại tràn đầy vẻ đắc ý, nhấc cao chân đạp một củ lên trên ngực của Tiêu Mặc Chiến, ý muốn làm nhục người khác lộ ra vô cùng rõ ràng, không hề che giấu.
“Thống lĩnh Tiêu, chúng ta lại gặp mặt nhau rồi!”
“Trước đó khi còn ở Đế Đô, tại hôn lễ ở trong phủ của Thần Nghiêm Vương, không phải là anh vẫn còn rất oai phong hay sao?”
“Lái xe Jeep thẳng đường chạy tới… Oa, lúc ấy Thống lĩnh Tiêu đây đúng thật là khi thể hiện anh, oai phong lẫm liệt, làm cho đám người bọn tôi phải ngưỡng mộ không thôi đấy!” .
Tần Thiên Lâm nói đến đây thì lại đột nhiên dừng lại một chút, trên mặt đầy tràn đầy vẻ tò mò, dường như là đang có ý muốn hỏi thăm Tiêu Mặc Chiến một cách thật lòng: “Nhưng mà… Có phải là Thống lĩnh Tiêu đây cũng không nghĩ tới được rằng là, nhanh như vậy mà bản thân mình đã nằm ở dưới chân của tôi rồi hay không?”
Khuôn mặt của Tân Thiên Lâm tràn đầy vẻ dương dương đắc ý, miệng cũng đã sắp cười đến méo mó, biến dạng, nhìn qua đặc biệt thiểu đòn.
“Như thế nào? Đại thống lĩnh Tiêu Mặc Chiến, có phải bây giờ trong lòng đang cảm thấy đặc biệt khó chịu hay không, đặc biệt muốn đánh tôi có đúng không?”
Tiêu Mặc Chiến của bây giờ quả thực là rất muốn đứng lên, sau đó hung hăng đánh cho cái Tần Thiên Lâm này một trận!
Giờ phút này, rốt cuộc thi Tiêu Mặc Chiến cũng đã hiểu ra rõ ràng, tại sao Tân Thiên Lâm không thôi khiêu khích hết lần này đến lần khác, nhưng mà Chiến thần Thiên Vũ đều không hề để ý tới!
Người này… Quá bỉ ổi!
Tiêu Mặc Chiến tức giận, tức đến độ lại muốn phun ra thêm hai búng máu tươi.
Đáng tiếc bây giờ cả người của anh ta đều mất sức, thương tích khắp người, mặc dù những vết thương này đều không nặng, nhưng mà số lượng vô cùng nhiều, tần suất xuất hiện rậm rạp lại chằng chịt, đau nhói vô cùng.
Bây giờ Tiêu Mặc Chiến có muốn đứng lên cũng không dễ dàng, huống chi lúc này Tân Thiên Lâm còn đang giẫm một chân lên trên ngực của anh ta, ép mạnh xuống khiến cho anh ta không thể động đậy được.
Tiêu Mặc Chiến cho dù có lòng muốn đứng lên đánh cho Tần Thiên Lâm một trận tơi bời, nhưng mà cũng không có sức lực.
Tân Thiên Lâm nhìn khuôn mặt đầy vẻ không phục của Tiêu Mặc Chiến, trong lòng lại càng thêm đắc ý, thoải mái vô cùng.
Không phải mới mấy ngày trước thôi vẫn còn rất oai phong sao?
Không phải là còn lái xe Jeep chuyên dùng cho địa hình nơi biên giới phía Bắc, chạy đến phủ của Thần Nghiêm Vương hại Tần Thiên Lâm anh ta cầu hôn thất bại, bị người ta từ chối, mất hết mặt mũi đấy sao?
Bây giờ, chẳng qua cũng vẫn chỉ là kẻ bại trận ở dưới chân của Tân Thiên Lâm này, mặc cho anh ta tùy ý giẫm đạp, tùy ý làm nhụ!
c”Cái chó má gì mà đội quân tinh nhuệ của biên giới phía Bắc, tự xưng là không có nơi nào không thể đánh thắng, chẳng qua cũng chỉ như thế này mà thôi! Doanh trại Thần Sách trăm trận trăm thẳng đến cuối cùng không phải là cũng vẫn bị Tần Phiệt bọn tôi đánh bại rồi đây hay sao? Đúng là đồ vô dụng!”
“Tần Thiên Lâm!” Tiêu Mặc Chiến bị chọc tức, giận dữ hét lớn lên một tiếng.
Danh tiếng oai phong của đội quân tinh nhuệ nơi biên giới phía Bắc nào phải là thứ để cho một kẻ hèn hạ, ti tiện chỉ biết sa đọa vào những vui thú và hưởng lạc ở nơi hậu phương làm nhục như thế?
Tiêu Mặc Chiến cũng không còn cách nào kiềm chế được cơn tức giận của chính mình nữa, anh ta lớn tiếng mắng: “Anh cái tên hèn hạ, ti tiện!
Âm thầm đánh lén thì được coi là kiểu anh hùng đầu đội trời chân đạp đất gì chứ? Anh có tư cách để làm nhục đội quân tinh nhuệ nơi biên giới phía Bắc sao? Nếu như không phải là do anh dẫn theo người đồng đến đây thập thò đánh lén, đội quân tinh nhuệ của biên giới phía Bắc bọn tôi làm sao có thể thua!”
“Có bản lĩnh thì tôi và anh quyết đấu lại một lần nữa, quang minh chính đại giống như là hai người đàn ông vậy! Đến lúc đó anh hãy mở to mắt ra mà nhìn cho thật kỹ, Tiêu Mặc Chiến tôi nhất định sẽ không dễ dàng tha cho anh!”
Thời khắc này, trong lồng ngực của Tiêu Mặc Chiến có thể nói là đang nổi cơn giận dữ, thật sự là sắp sửa sôi trào như núi lửa!
“Đừng có giống như một ả đàn bà như vậy, giở chiêu đánh lén ra đây làm cái gì?”
“Tôi khinh!”
Tiêu Mặc Chiến nói đến lời cuối cùng, trong miệng nhanh chóng ngậm một ngụm nước miếng xen lẫn những chấm máu đỏ tươi, sau đó không chút do dự mà phun thẳng về phía mặt của Tần Thiên Lâm!
Chỉ thấy một ngụm nước miếng xen lẫn đốm máu bay đi, sau đó vang lên một tiếng “Bụp!”, dán thẳng lên trên khuôn mặt không kịp tránh đi của Tần Thiên Lâm.
“A…”