Chương : Lành ít dữ nhiều
Giọng nói của Tần Vũ Phong giống như sấm sét vang vọng ở hiện trường.
Giữa từng câu từng chữ mang theo một sự tự tin bẩm sinh.
Sau khi Hàn Cam Vọng nghe thấy những lời nói này thì cũng rất sửng sốt.
Ông ta không ngờ đã đến thời khắc sống chết mấu chốt như thế này rồi mà Tần Vũ Phong vẫn còn tự tin đến như vậy!
Lẽ nào…Anh thật sự cho rằng mình có khả năng đối đầu hay thậm chí chiến thắng Hoạt Diêm Vương hay sao? Phải biết rằng, cường giả giống như Vương Tây Hàn cũng không thể chống đỡ được một chiêu của Hoạt Diêm Vương!
Hôm nay cho dù Hàn Cam Vọng tự mình ra tay, thậm chí kết hợp với Lý Tống La và Thẩm Chiêu thì cũng “dữ nhiều lành ít”! .
Huống chi là kẻ nhát gan sợ chết như Tân Vũ Phong? Hiện tại Tần Vũ Phong nói ra điều này quả thực rất điên rồ!
Ngay cả Hàn Sướng Âm cũng có chút bất lực.
Làm sao có thể? Tuy rằng Lý Tổng La và Thẩm Chiêu không nghe được cuộc trò chuyện giữa Tân Vũ Phong và Hàn Cam Vọng, nhưng bọn họ đã nghe thấy lời nói vừa rồi của Tần Vũ Phong.
“Anh điên rồi sao?”
Thẩm Chiêu chửi ầm lên: “Đều lúc nào rồi mà còn khoác lác!”
“Anh có thể chia bớt sự tự tin cho tôi một ít được không!” Thẩm Chiêu không mảy may nể tình một chút nào, anh ta vẫn tiếp tục mắng: “Thực sự là không biết tự lượng sức, suy nghĩ kỳ lạ!”
“Hay!” Lý Tống La ở một bên tiếp lời nói: “Anh đi đi, anh ra đánh với ông ta đi! Đứng ở nơi đó nói chuyện không thể đau lưng, đến cho ông đây xem cậu có bản lĩnh gì nào?”
“Đừng nói nhảm!”
Lúc này Hoạt Diêm Vương mở miệng cắt đứt lời nói của Lý Tống La và Thẩm Chiêu, ông ta cau mày nói: “Hiện tại đã đến lúc tôi phải lấy mạng của các người rồi!”.
Đến lúc này mà còn cãi nhau, thật sự không xem Hoạt Diêm Vương này ra gì? Hiện tại, Hoạt Diêm Vương rất không thoải mái, ông ta cảm thấy rất tức giận!
“Hừ..”
Chỉ thấy Hoạt Diêm Vương hít sâu mùi máu tanh trong không khí một cái, bắt đầu tích trữ sức lực để chuẩn bị phát động tấn công.
Lúc này Thẩm Chiêu đã thoáng xuất hiện ở phía sau Hoạt Diêm Vương, một con dao găm dài bay vòng qua những chướng ngại vật ở xung quanh để bay thẳng đến cổ họng của Hoạt Diêm Vương!
Mà Hoạt Diêm Vương cũng không thèm nhìn, vũ khí bí mật của Thẩm Chiêu lập tức bị ma khí của Hoạt Diêm Vương cắn nuốt!
“Chuyện này.”
Thẩm Chiều hoảng sợ mở to hai mắt nhìn, thân thể chợt lui về phía sau.
Mà phía sau ót của Hoạt Diêm Vương xuất hiện một đôi mắt, hai luồng sương đen bay về phía Lý Tống La và Thẩm Chiều một cách chính xác.
Mặc dù Lý Tổng La và Thẩm Chiêu điên cuồng chạy trốn, nhưng thân thể vẫn bị hai luồng sương đen bao phủ.