Chương
Tân Vũ Phong nằm xuống ước chừng hơn mười phút, trận mưa cũng dần dần tạnh.
Cuối cùng thì anh cũng có đủ sức lực, miễn cưỡng có thể bò dậy được.
Tân Vũ Phong cầm đao Bắc Thần lên, vẫn luyến tiếc không thôi mà đút đao lại vào vỏ, tựa hồ vẫn nhớ nhung cảm giác cảm một nhát đao Trảm Tiên chém ra vào ban nãy kia.
Anh đã quá quen thuộc với thanh đao Bắc Thần này, anh đã tạo ra vô số… sát chiêu.
mạnh nhất dựa trên thanh đao Bắc Thần.
Anh từng tạo ra chiêu thức “Khai Thiên”, đó là sử dụng con đao Bắc Thần.
Trên chiến trường nơi biên giới phía Bắc, một đao giết một chiến sĩ người Độc Quyết, đối thủ không hề có sức lực nào để chống trả.
Mà uy lực của “Trảm Tiên” ngày hôm nay thậm chí còn mạnh hơn cả Khai Thiên!
Tân Vũ Phong đặt tên cho chiêu thức này là Trảm Tiên, đủ thấy uy lực của nó mạnh mẽ kinh khủng đến mức nào!
Nhiều năm trước, anh đã giành chiến thẳng trong trận chiến ở biên giới phía Bắc chỉ với một chiêu Khai Thiên.
Hôm nay, Tân Vũ Phong cũng dùng đao Bắc Thần chém ra một chiêu Trảm Tiên, trực tiếp dùng thực lực Ám Kình đỉnh để giết chết hai cường giả tông sư!
Tất nhiên, một chiêu Trảm Tiên này cũng không phải là bất khả chiến bại.
Trước đây, Tân Vũ Phong đã từng đấu với Triệu Thiên Lãng ở bên trong đường hầm.
Thực lực của Triệu Thiên Lãng đơn giản là bởi vì anh ta đã ở biên giới phía Tây đã lâu và không tham gia tranh đoạt trong giang hồ, cũng hoàn toàn có đủ thực lực để được xếp vào Long Bảng.
Vì vậy, cho dù lúc đó Tân Vũ Phong có chém một đao Trảm Tiên, cũng không thể làm gì được Triệu Thiên Lãng.
Hơn nữa, khi đó Tân Vũ Phong còn đang bị thương nặng chưa khỏi, thậm chí là đi lại cũng còn chật vật.
Mặc dù hiện tại Tân Vũ Phong vẫn đang bị thương nặng, nhưng dù sao sau khi nghỉ ngơi điều dưỡng ở biên giới phía Bắc một thời gian dài như vậy, cũng đã cảm thấy khá hơn nhiều rồi.
Thêm cả Hắc Phong Song Sát, cũng chỉ là những tông sư bình thường, chỉ khi sức mạnh của hai người dung hợp thành một thì mới có thể xứng danh là cao thủ của Hổ Bảng.
Lần này Tân Vũ Phong dựa vào kinh nghiệm của bản thân, kinh nghiệm chiến đấu thực tế, cũng như hiểu biết về đao pháp và sự quen thuộc với đao Bắc Thần, chỉ một đao, liền giết được kẻ địch!
Mà chiêu thức Trảm Tiên này, cũng là một trong những con át chủ bài của Tân Vũ Phong khi một mình đến Miêu Giang lần n: Tân Vũ Phong đã khôi phục lại một chút sức lực, cất đao Bắc Thần đi, tiếp tục đi càng sâu hơn vào trong núi Lôi Công.
Ở phía bên kia, trại Hắc Thủ Công tử Linh Hoa đang ngồi ở vị trí của Tống Trung Hãn bố anh ta , đang gấp gáp chờ đợi sự trở lại của Hắc Phong Song Sát “Bây giờ là lúc nào rồi?”
Công tử Linh Hoa vừa mới nói một câu, vết thương trên mặt liền bị rách ra, đau tới mức hít vào một tiếng “Thưa cậu chủ, theo như thời gian đã thỏa thuận, tả hữu hộ pháp của trại Hắc Thủy chúng ta… ừm, hai giờ trước, lẽ ra là phải trở về rồi!”
Công tử Linh Hoa nghe xong lời này, giật giật khóe miệng, muốn tức giận mắng hai cái đồ vô dụng Häc Phong Song Sát này, nhưng khóe miệng thật sự đau quá.
Cuối cùng, công tử Linh Hoa cũng đành miễn cưỡng nghiến răng, cố gắng giữ cho cảm xúc của mình không thay đổi lên xuống quá nhiều, để không biểu hiện ra ngoài mà ảnh hưởng đến vết thương trên mặt: “Đã xảy.
ra chuyện gì?”
“Chuyện này…”
Người bên cạnh cẩn thận dè dặt trả lời “Chắc không phải là xảy ra chuyện đâu ạ, Hắc Phong Song Sát cùng đi với nhau, hai cường giả tông sư, bắt một tên nhóc Ám Kình, đó còn không phải là vươn tay ra liền bắt được hay sao “Hẳn là trở về, đã xảy ra chuyện gì đó? Vừa rồi ở núi Lôi Công còn đổ mưa đó? Chắc là đang tìm chỗ trú mưa”
Lúc này công tử Linh Hoa mới miễn cưỡng gật gật đầu, cầm chiếc gương bên cạnh lên nhìn khuôn mặt thảm tới không nỡ nhìn của anh ta lúc này.
Chỉ cần một cái liếc mắt, anh ta liền không thể nhìn nổi được nữa!
Đổi thành một ngày trước đó.
Linh Hoa công tử sẽ không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có một ngày xấu xí như vậy.
Như vậy sau này anh ta đi vào giang hồ, làm sao anh ta có thể chinh phục phụ nữ bằng sắc đẹp của mình đây?
Con mẹ nó, đều tại thăng nhãi ranh kia!