Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyền Tần: “Cút đi.” Tiểu đội Hắc Xà vội vàng bỏ chạy.
Diệp Huyền Tần không lo lắng bọn chúng nói không giữ lời.
Bọn chúng sẽ không dám thả một con chim bồ câu trong cường giả vương cảnh.
Diệp Huyền Tần chính là muốn dụ kẻ địch ở bên ngoài vào, dụ tên đầu sỏ ra tay lấy đi mỏ linh thạch.
Hắn dám thò tay ra thì chắc chắn sẽ bị bắt.
Diệp Huyền Tần nhìn về hướng nhóm dân thường kia: “Rất xin lỗi bà con. Là do tôi không thể bảo vệ tốt mọi người, để mọi người phải sợ hãi, làm cho các thành viên trong nhà chịu cảnh thương vong.
“Tham Lang, dựa vào tiêu chuẩn cao nhất, trợ cấp tiền cho bọn họ.”
Tham Lang: “Rõ."
Những người dân thường lại một lần nữa hướng về phía Diệp Huyền Tần quỳ xuống, thái độ thành kính như thể tôn thời một vị thần tiên.
Trong lòng bọn bọ, thần soái chính là thần.
Một cậu bé với đôi mắt trong suốt lộ rõ sự kiên nghị.
Cậu nắm chặt nắm tay, trong lòng cũng ngầm thề rằng,
Sớm muộn cũng có một ngày, cậu sẽ trở thành một người đàn ông giống với thần soái, độc nhất vô nhị!
Diệp Huyền Tần quay đầu lại ra lệnh cho Tham Lang: “Nói cho đội cảm tử Lang Vương, để bọn họ cố tình thả kẻ địch vào nước sau đó thả bọn họ vào.”
Đã rõ!
Ngày đó, một tin tức nóng hổi đã quét qua toàn thế giới một cách nhanh chóng.
Một đội lính đánh thuê Bảo Biển của tiểu đội Hắc Xà không quá có tiếng đã dẫn đầu trong việc lấy mỏ linh thạch
Kết quả bọn họ không gặp phải sự kháng cự nào trong suốt quá trình, và họ đã thuận lợi lấy được trên kg linh thạch và thắng lợi trở về.
Về phần thần soái, căn cơ bị hao tổn chỉ có thể đứng sang một bên, lực bất tòng tâm mà không thể làm được gì.
Toàn thế giới phấn khởi. Xem ra thần soái thực sự bị phế rồi.
Đến cả một đội lính đánh thuê như của tiểu đội Hắc Xà như vậy mà cũng có thể cướp lấy linh thạch và thắng lợi trở về.
Vậy bọn họ so với tiểu đội Hắc Xà còn mạnh hơn nhiều, chắc chắn sẽ cướp được linh thạch.
Thế là các thế lực ẩn nấp ở biên giới bắt đầu rục rịch. Không thể chịu nổi sự cám dỗ nữa, lần lượt hành động để tấn công tuyến phòng thủ biên giới của Đại Hạ.
Điều họ không thể nghĩ đến đó là.
Biên giới của Đại Hạ so với tưởng tượng của bọn họ phải mạnh hơn nhiều.
Bọn họ không cần phải trả giá quá nhiều đã có thể thuận lợi xông vào.
Nhóm thế lực này chỉ có một mục tiêu: lăng mộ đế vương Lương Yên.
Bọn họ không có đi đến nơi khác để phá hoại mà xông thẳng vào lăng mộ đế vương Lăng Yên.
May mắn thay các nhà lãnh đạo cấp cao của Đại Hạ đã chuẩn bị từ sớm và đã sơ tán tất các dân làng.
Hàng ngàn hàng vạn hoặc thậm chí chiều hơn thế nữa những đối thủ hùng mạnh đã đột nhập vào trong địa phận của Đại Hạ
Khiến cho dân chúng bình thường vô cùng hoảng loạn.
Thần soái bị hao tổn căn cơ và trở thành người bình thường.
Đại Hạ có thể ngăn chặn được làn sóng kẻ thù này không?
Nếu như không thể.
Bọn họ không lẽ phải như cá nằm trên thớt, để mặc người khác xâu xé sao? Một số người vui mừng và một số người lo lắng.
Người hạnh phúc nhất trong số đó là thân vương Hòa Thanh Thiên của phủ thân vương.
Cho đến hiện tại thì kế hoạch của ông ta tiến triển rất thuận lợi.
Hiện tại khu vực Lương Yên đã rất hỗn loạn.
Ông ta có thể lợi dụng sự hỗn loạn này để xâm nhập vào lấy đi mỏ linh thạch.
Ông ta không vội đi đến khu vực Lương Yên.
Thay vào đó ông ta đi đến một căn cứ bí mật được ẩn náu trong lòng đất.
Căn cứ bí mật này là Hòa Thanh Thiên tự mình xây dựng.
Cao thủ trong này nhiều như mây, cấp cường giả chiến thần có năm vị.
Ông ta dẫn cả năm vị cấp cường giả chiến thần tiến về phía lăng mộ đế vương.