Chiến Thần Phong Vân

chương 132

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ở bên kia, Từ Lam Khiết vừa cúp điện thoại vừa nói: “Các người nói điều kiện của mình ra đi, tôi phải suy nghĩ cẩn thận lại đã. Ngày mai tôi sẽ cho các người một câu trả lời chắc chắn.”

Cô muốn kéo dài thời gian, cố gắng giằng co với đối phương.

Hồ Thanh Sơn cười lạnh: “Hừ, bớt ra vẻ với tôi đi, chúng tôi không có nhiều thời gian cho cô đâu.

“Bây giờ cô giao hết những công ty mà mình đang đứng tên ra đây, hoặc là, tôi sẽ lập tức công bố lệnh truy nã ngay bây giờ.”

“Lệnh truy nã vừa được công bố, thì cho dù Diệp Huyền Tần có chạy trốn tới chân trời góc biển, tôi cũng có thể bắt được anh ta lại.”

“Một khi bắt được rồi, thì tiền trảm hậu tấu!”

Tiền trảm hậu tấu!

Từ Lam Khiết tuyệt vọng.

Được rồi, trước tiên giữ được mạng cho Diệp Huyền Tần quan trọng hơn nhiều.

Tiền, không có thì có thể kiếm lại, không có Diệp Huyền Tần, cô sẽ sống không bằng chết.

Cô vừa muốn đáp ứng, thì Từ Huy Hoàng đột nhiên bật cười, nói: “Được được được! Bố, em trai, các người chơi ván này đẹp quá!”

“Tôi thừa nhận, Sở Trương cùng với bốn người đàn em của gã ta là do tôi giết, không liên quan gì đến những người khác cả.”

Từ Lam Khiết và Lý Khả Diệu trợn mắt há hốc mồm.

Từ trước đến nay, Từ Huy Hoàng vốn là một người luôn im lặng hứng chịu uất ức, giờ phút này lại quả quyết đứng ra, thay Diệp Huyền Tần nhận lấy tội danh.

Người này mới là Từ Huy Hoàng mà bọn họ biết!

Chỉ có điều bây giờ không phải là thời điểm để ông ấy quyết đoán như vậy.

Từ Lam Khiết vội vàng khuyên nhủ: “Bố, bố đừng xúc động như thế, chuyện này nhất định có thể giải quyết mà.”

“Cùng lắm thì, con bỏ mấy công ty đó đi, cho bọn họ thôi, chúng ta làm lại từ đầu cũng được.”

Từ Huy Hoàng chán nản cười một tiếng: “Lam Khiết, đừng ngốc như thế. Đã là quỷ tham thì có ăn cả đời cũng chẳng no.”

“Lần này coi như con có đưa công ty của mình cho bọn họ đi chăng nữa, thì lần sau sẽ thế nào đây? Còn cả lần sau nữa? Bọn họ sẽ dùng chuyện này để ép buộc con cả một đời!”

“Bố không hi vọng con là con gái của bố, mà lại trở thành con rối trong tay người khác.”

Sau đó, hai con ngươi đỏ ngầu của ông nhìn chằm chằm Từ Hiên Lâm: “Bố, bố nhìn xem, là tự bố đẩy con trai mình vào chỗ chết!”

“Hi vọng ngày mà con phải chịu hình phạt của gia pháp, bố có thể đi tiễn đưa con, nhìn đứa con trai ruột của bố từ từ chảy máu mà chết!”

Từ Hiên Lâm không những không hề áy náy chút nào, mà ngược lại, ông ta còn chửi ầm lên”

“Từ Huy Hoàng, cái thằng vô dụng bất tài này, quyết định sinh ra mày đúng là sai lầm lớn nhất của ông đây.”

“Rốt cuộc thì thằng chó Diệp Huyền Tần kia đã cho mày uống bùa mê thuốc lú gì mà có thể mê hoặc được mày thay nó nhận tôi để đi chết thế hả.”

“Nếu như mày còn nói đỡ cho Diệp Huyền Tần một câu nào nữa thì tao sẽ không nhận đứa con trai là mày nữa đâu!”

Từ Huy Hoàng cười lạnh đáp: “Không nhận đứa con trai này nữa ư? Bố, bố quên mất đây là lần thứ bao nhiêu bố nói với con mấy lời này rồi à?”

“Từ Huy Hùng, không phải cậu vẫn luôn sợ tôi tranh giành di sản với cậu à? Lần này thì hay rồi, tôi chết xong rồi sẽ không còn ai tranh giành với cậu nữa.”

“Còn nữa, những món đồ mà bố đang có, có cái nào mà không phải do Từ Lam Khiết biếu tặng chứ? Cậu đã cho bố được cái gì chưa?”

Từ Huy Hùng mắng: “Nói năng linh tinh, ai nhớ thương tài sản mà bố để lại chứ!”

Từ Huy Hoàng hỏi: “Không nhớ thương ư? Vậy lần trước khi bố ngất xỉu, cậu còn ngăn người khác cứu bố, không phải là cậu mong bố nhanh chóng chết đi đấy chứ?”

Từ Hiên Lâm cau mày lại: “Huy Hùng ngăn cản người khác cứu bố? Huy Hùng, không phải là con nói Huy Hoàng đã ngăn người đến cứu bố sao?”

Vẻ mặt Từ Huy Hùng có hơi mất tự nhiên, ông ta vội vàng lảng sang chuyện khác: “Bố, bố đừng nghe anh ta nói mấy lời châm ngòi ly gián.”

“Tham mưu Sơn, sao ông không nhanh chóng bắt người đi chứ?”

Hồ Thanh Sơn vung tay lên, bốn binh lính mà ông ta dẫn tới lập tức tiến lên khống chế Từ Huy Hoàng.

“Nếu ông đã muốn chết như vậy, thì tôi sẽ giúp ông hoàn thành tâm nguyện.”

“Đương nhiên, đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Toàn bộ nhà họ Từ các người, đều phải chịu tội cùng!”

Bây giờ đang là giờ cao điểm, trong khu dân cư mà nhà Từ Lam Khiết đang ở cũng có không ít hàng xóm đã lục tục đi ra ngoài chuẩn bị đi làm.

Kết quả, chuyện xảy ra bên này đã hấp dẫn các hàng xóm tụ tập tới xem.

Sau khi chân tướng sự việc được phơi bày ra như vậy, hàng xóm nhà cô lập tức trở nên xôn xao.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio