Tất cả mọi người tại hiện trường đều vô cùng tức giận và bắt đầu công kích Diệp Huyền Tän.
"Hừ, thật không ngờ Thần Soái lại là loại người này."
"Lúc trước tôi còn xem anh ta là mục tiêu của mình, bây giờ xem ra anh ta không xứng đáng là đàn ông"
"Đa số thanh niên nam nữ ở Đại Hạ đều xem anh ta là thần tượng nhất cử nhất động của anh ta đều ảnh hưởng đến thanh thiếu niên của Đại Hạ, quyết định tương lai của Đại Hạ"
"Người như thế này sao có thể xứng đáng làm Thần Soái cơ chứ.
"Đúng vậy, tôi quyết liệt kiến nghị phế bỏ danh hiệu Thần Soái của Diệp Huyện Tân
Những người công kích Diệp Huyền Tần này đều là do Chiến thần Côn Luân sắp xếp trước, các khách mời có mặt tại hiện trường cùng những người ngồi trước TV sau khi nhìn thấy những tấm ảnh này những lời nói công kích kia nên gần như đã tin vào lời của Trần Hạ Lan, trong lúc nhất thời nhưng lời nói mắng chửi Diệp Huyện Tân vang lên không dứt.
Chiến thần Côn Luân cũng tức giận: "Thật không ngờ là một Thần Soái vậy mà lại là loại người này. Nếu sớm biết như vậy thì ngay từ đầu cho dù thế nào tôi cũng sẽ không gả con gái cho cậu ta. Cậu ta không xứng với danh hiệu Thần Soái này. Bây giờ tôi với tư cách là Chiến thần Côn Luân tước bỏ đi danh hiệu Thần Soái của Diệp Huyền Tan
Ngay cả Chiến thần Còn Luân cũng vì việc nước quên tình nhà mà trừng phạt Diệp Huyền Tần, người dân Đại Hạ cũng càng thêm nghi ngờ nhân phẩm của Diệp Huyền Tần, trong lúc nhất thời âm thanh “Phế bỏ Thân Soái vang lên khắp Đại Hạ, thậm chí còn chiếm cả No hotsearch trong thời gian dài. Lúc trước Thần Soái đứng cao bao nhiêu, bây giờ càng ngã đau bấy nhiêu. Một cơn lốc dư luận này nhất định sẽ mở ra một trận gió tanh mưa máu.
Tại tập đoàn Diệp Linh, Diệp Huyền Tần, Từ Lam Khiết, Trình Hạ Vũ và Từ Nam Huyền cũng đang ngồi trước TV xem phát sóng trực tiếp cũng đang rất tức giận. Bọn họ đều là người biết rõ sự việc, biết năm xưa Trần Hạ Lan vì chế Diệp Huyền Tân nghèo nên đã chủ động bỏ rơi anh, thậm chí còn không ít lần đối phó với anh, vô số lần ép anh đến đường cùng nhưng bây giờ lại bị cần ngược lại một cái, quả thật là
không có liêm sỉ
Trình Hạ Vũ tức giận đập bàn nói: "Sớm biết Trần Hạ Lan sẽ ngựa quen đường cũ, quả nhiên bị em đoán trúng rồi
Từ Nam Huyện nói. Thật không biết hai người lúc đó nghĩ gì mà giữ Trần Hạ Lan lại cơ chứ Nếu chỉ có mặt ở hiện trường nhất định sẽ không giữ cô ta lại, càng sẽ không để xảy ra việc này.
Hai mắt Từ Lam Khiết ứng đỏ: "Đều tại em, do em quá mềm lòng rồi. Huyền Tần, xin lỗi anh, nếu không phải tại em thì anh sẽ không đến mức bị đẩy đến bước này."
Diệp Huyền Tân đau lòng lau nước mắt cho Từ Lam Khiết "Lam Khiết, em yên tâm, trong lòng anh Trần Hạ Lan chỉ là một con rếp mà thôi, cô ta đem hết toàn bộ thủ đoạn cũng không thể gây tổn hại đến anh một chút nào
Trình Hạ Vũ hiếu kỳ nói: "Anh rẽ, anh nói như vậy là đã có cách chứng minh cho sự trong sạch của mình rồi sao?"
Diệp Huyền Tần gật đầu: "Tất nhiên
Từ Lam khiết thở nhẹ một hơi. "Vậy thì tốt rồi. Huyền Tần, anh phải nhanh chóng chứng minh sự trong sạch của mình nếu không thời gian lâu dần thì hình tượng "cặn bã" của anh trong lòng người khác sẽ càng vững chắc, đến lúc đó khó mà giải quyết được."
Diệp Huyền Tần gật đầu: "Ừ, em yên tâm, bây giờ anh sẽ đi sắp xếp.
Lúc này điện thoại của Diệp Huyền Tần vang lên, là ông thủ trưởng đích thân gọi điện đến, mọi điện thoại của ông thủ trưởng đều có độ bảo mật cấp SSS nên Diệp Huyền Tần tất nhiên không thể nghe điện thoại trước mặt mọi người. Anh đứng dậy đi xuống lầu rồi bước vào trong xe mới nhấc máy.
"Ông thủ trưởng, ông tìm tôi?" Diệp Huyền Tần hỏi.
Giọng của ông thủ trưởng vô cùng gấp gấp "Huyền Tần, nhiệm vụ khẩn cấp cấp quốc gia
"Ông cứ nói đi." Diệp Huyền Tân lập tức ngồi ngay ngăn lắng nghe
Nhiệm vụ khẩn cấp cấp quốc gia có liên quan đến sự tồn tại của Đại Hạ, nhất định không được nghe sai một từ nào cả.
Ông thủ trưởng nói: "Quần đảo ba sáu đảo Nam Giang đã bị quân đội của Băng Quốc chiếm giữ Lãnh thổ bị xâm phạm nhất định phải nhanh chóng lấy lại