Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ở nơi con hổ tàn phá, tạo ra bốn cái hố sâu hun hút.
Hai cường giả cấp chiến thần đã bị nổ tung thành từng mảnh và biến mất không dấu vết.
Mà cùng là vương giả, đội trưởng Ma Quỷ cũng tung ra khí kình phòng ngự ngay lúc vụ nổ xảy ra, nên cơ thể không bị xé toạc. Nhưng ông ta đã bị đập vào một hố sâu, không thể di chuyển, huyết mạch của ông ta bị đứt và bảy lỗ thông của ông ta chảy máu. Chỉ còn cách một bước nữa là sẽ đến cái chết.
Đôi mắt anh ta trợn trắng lên, trong đôi mắt ông ta đầy sợ hãi và không thể tin được.
Cả hai đều là vương giả, nhưng tại sao thực lực của anh lại gấp mấy chục lần chính mình.
Không, anh chắc chắn không phải là vương giả. Nó có thể là… cấp cao nhất?
Nhưng, ngay cả khi ở cấp cao nhất cũng sẽ có một sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy sao?
Anh ta nhận ra rằng mình đã đánh giá thấp đối phương một cách nghiêm túc.Hôm nay, anh ta không có cơ hội sống sót
Lão quốc tướng quân cũng đã sớm choáng váng.
Ngay khi Diệp Huyền Tần xông ra và tấn công, ông ta đã cảm thấy rõ ràng rằng, đối phương đã bước vào cấp cao nhất.
Diệp Huyền Tần đã đạt được cảnh giới tối cao rồi sao?
Trong thế giới này, nơi mà vương giả được tôn kính, Diệp Huyền Tần đã đạt đến đỉnh cao, Đại Hạ thật may mắn!
Lão quốc tướng quân thậm chí còn khóc vì xúc động.
Diệp Huyền Tần bước đến hổ và nhìn đội trưởng
Ma Quỷ trong hố. “Tôi đã nói, ông có thể chết một cách thoải mái, nhưng cậu lại muốn chết trong đau đớn.” “Tôi chỉ có thể đáp ứng cậu.” “Chờ đã từ từ... Đội trưởng Ma Quỷ lưu luyến: “Tôi... Tôi muốn hỏi cậu.” “Cậu... cậu đã đạt được trạng thái đỉnh phong chưa?”
Diệp Huyền Tần gật đầu.
Bum!
Một tiếng sấm nổ từ bầu trời, sau đó một cơn mưa lớn ập xuống.
Cảnh giới tối thượng chính là Nghịch thiên chi vị. Diệp Huyền Tần vừa bộc phát ra sức mạnh tuyệt đối của mình, khiến cho trời đất đảo lộn, mưa to nhưtrút nước.
Haha, haha!
Đội trưởng Ma Quỷ cười điên cuồng. “Căn cơ thần soái bị hủy?" “Căn cơ thần soái bị hủy?" "Haha, đây là trò đùa hài hước nhất trên đời!” Diệp Huyền Tần lắc đầu: “Haizz, còn có thể cười, xem ra còn chưa đủ đau!”
Anh tiện tay hất cái tay, một vài cây kim bạc đậm chính xác vào vài điểm huyệt đau trên cơ thể của đội trưởng Ma Quỷ.
Đội trưởng Ma Quỷ hét lên một tiếng hét thảm thiết như xuyên nát tim gan.
Đáng tiếc, tĩnh mạch của ông ta bị đứt, không thể vùng vẫy để giảm bớt cơn đau, ông ta chỉ có thể chịu đựng sự dày vò
Chính xác không phải đãi ngộ cho con người.
Diệp Huyền Tần không quan tâm đến ông ta nữa, cuối cùng ông ta sẽ chết vì đâu.
Lão quốc tướng quân phấn khích bước lên và nắm chặt tay Diệp Huyền Tần. “Thần soái, cậu một lần nữa dùng sức của chính mình thay đổi vận mệnh của Đại Hạ!” “Cậu thật sự là nhân tài kiệt xuất, niềm từ hào của đất nước.” “Thay mặt cho hàng trăm triệu người của Đại Hạ, tôi gập đầu cảm ơn các cậu.”