Chiến Thần Phong Vân

chương 1535

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Người giữ cửa tức giận mắng một câu: “Ngay cả kẻ thù bên ngoài cũng không ngăn nổi, Chung Hưng Ly cơ bản cũng chỉ là một cái thùng rỗng kêu to mà thôi!”

“Ở nơi này chờ đi, tôi sẽ đi vào thông báo với môn chủ.”

Người giữ cửa vừa định đi thì sâu bên trong nội môn nhanh chóng vang lên một âm thanh vô cùng mạnh mẽ.

“Tôi đã biết rõ tình hình rồi.”

“Mau để người đó vào đi.”

“Tuân lệnh môn chủ!”

Người giữ cửa nhanh chóng cúi người tỏ ý đã biết.

Vương giả ngoại môn nhanh chóng được cho vào, người này vội vàng đi vào sâu bên trong nội môn.

Cuối cùng người này dừng lại trước dãy nhà nằm ở vị trí chính giữa của môn phiệt Chung Thị.

Nóc nhà này được bắt chước theo hình dáng của cũng điện cổ, không thể nói là rộng lớn bao nhiêu, trông vô cùng uy nghiêm.

Cánh cửa đóng chặt, không thể thấy rõ được tình hình bên trong.

Thế nhưng xung quanh người này lại xuất hiện khí kình, bên trong chắc chắn có cường giả cấp Vương.

Thậm chí còn có cả tuyể điện cường giả. Vương giả ngoại môn vội vàng quỳ xuống: “Vương giả ngoại môn, tham kiến môn chủ!”

Một âm thanh hùng hậu xen lẫn khí kình từ bên trong nhanh chóng truyền ra.

“Tôi đã biết rõ tình hình bên ngoài.”

“Tôi muốn hỏi anh, anh cảm thấy cái người được gọi là Thần Soái có thực lực bậc mấy?”

Vương giả ngoại môn trả lời: “Từ những gì mà người đó vừa làm thì chắc hẳn là cường giả cấp Vương.”

“Hơn nữa còn có thể nói là người đứng đầu trong các cường giả cấp Vương.”

Môn chủ nội môn lại nói: “Tôi nghi ngờ thực lực của đối phương đã vượt qua cấp Vương rồi.” “Cái gì!” Vương giả ngoại môn cảm thấy vô cùng kinh hãi: “Diệp Huyền Tân đã vượt qua cấp Vương rồi sao?”

“Cậu… Cậu ta đã đạt tới tuyệt điện cường giả rồi sao?”

“Không có sự hỗ trợ của tuyệt kỹ đánh đấm từ tứ đại môn phiệt, thế thì làm sao một người ngoài có thể đạt đến tuyệt điện cường giả chứ?”

“Có phải ngài đã nhầm lẫn ở đâu rồi không?” Môn chủ trả lời: “Tôi chỉ nói là cậu ta đột phá cấp Vương mà thôi, chứ không có nói đã đạt tới bậc tuyệt điện vương giả.”

“Anh nói quả thật không hề sai, nếu không có tuyệt kỹ đánh đấm đứng đầu của tứ đại môn phiệt vậy thì người bên ngoài chắc chắn không thể nào đạt tới tuyệt điện vương giả.”

“Hừ, thế nhưng chỉ cần cậu ta không thể luyện được tới tuyệt điện cường giả vậy thì cũng chẳng có uy hiếp gì với tứ đại môn phiệt.”

“Nói sau đi, cho dù cậu ta có đạt tới tuyệt điện thần cảnh thì cũng có gì đâu chứ? Bên trong môn phiệt Chung Thị của chúng ta cũng có tuyệt điện vương giả trấn giữ.”

Vương giả ngoại môn thở phào nhẹ nhõm: “Môn chủ nói chỉ phải “

“Môn chủ, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?” Môn chủ lại trả lời: “Hừ, chỉ môn tên tép riu bên ngoài, không đánh để tôi tự mình ra mặt”

“Anh cứ đi ra ngoài trước đi, cố gắng trì hoãn trong vòng nửa tiếng.”

“Tôi đã thông báo cho ba đại môn phiệt còn lại cùng với người đứng đầu Đại Hạ rồi.”

“Bọn họ sẽ liên thủ gây áp lực cho Diệp Huyền Tần, chắc chắn không thể không áp bức được cậu ta.”

Vương giả ngoại môn vô cùng mừng rỡ.

Nếu ba đại môn phiệt còn lại cộng thêm người đứng đầu Đại Hạ tạo áp lực vậy thì cũng không sợ không thể gây áp lực được cho Diệp Huyền Tần.

Nếu anh dám không tuân lệnh của người đứng đầu Đại Hạ thì chắc chắn sẽ phạm tội tạo phản!

Diệp Huyền Tần cho nhà họ Chưng nửa tiếng, anh chờ cảm thấy vô cùng nhàm chán vì thế nhanh chóng lấy bầu rượu của Độc Lang, sau đó rót cho mình một chén rồi uống sạch.

Độc Lang toét miệng cười, lên tiếng: “Anh, đừng uống nhiều, sẽ mất sức đấy!”

“Tới đi, em đã chuẩn bị rượu thuốc cho anh rồi!”

Vừa nói, aanh ta nhanh chóng móc ra một bọc đậu phộng. Vốn Độc Lang tới đây cũng chỉ để xem náo nhiệt mà thôi.

Mà nếu đã đến xem náo nhiệt vậy thì không thể thiếu rượu và đậu phộng rồi.

Tất cả người của môn phiệt Chung Thị đều trợn tròn mắt. Vào lúc này mà bọn họ còn tâm tư để uống rượu ăn mồi sao? Đây đúng là chẳng xem môn phiệt Chung Thị ra gì mà!

Sát Lang và lão quốc tướng quân cũng đã quay về.

Ban nãy, Sát Lang nghe thấy động tĩnh, biết được Diệp Huyền Tần đã chém chết môn chủ ngoại môn nhà họ Chung, vì thế đương nhiên anh ta cũng không cần phải ngăn cản lão quốc tướng quân nữa.

Cảnh tượng trước mặt khiến Sát Lang vô cùng hưng phấn thế nhưng lại khiến lão quốc tướng quân cảm thấy vô cùng buồn rầu Sát Lang cười ha ha chạy tới: “Uống rượu sao có thể thiếu Sát Lang được chứ?”

“Anh, hôm nay vui vẻ nhé, không say không về!”

Độc Lang trả lời: “Mau cút đi! Rượu và mồi đều là của ông đây, cậu tự về lấy rượu của mình đi.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio