Bánh Nướng trao danh sách dự thi cho bốn đại chường môn. "Thưa bốn thầy cô giám thị, đây là danh sách dự thì ngày hôm nay, mời xem qua."
Bốn đại chưởng môn cầm danh sách lên, nhìn lướt qua một cách sơ sài. Trong danh sách này, hầu hết đều là những người do bốn môn phái lớn sắp xếp.
Trong những kỳ thi võ thuật thống nhất như thế này, những người thuộc bốn môn phái lớn cũng sẽ âm thầm giúp đỡ lẫn nhau.
Không có gì ngờ xảy ra thì tất cả những người mà bọn họ sắp xếp đều sẽ vượt qua kỳ thi võ thuật thống nhất, sau đó sẽ được bổ nhiệm vào một số chức vụ quan trọng ở Đại Hạ để phục vụ tốt hơn cho bốn môn phái lớn.
Lúc này, một đám người mặc tây trang màu đen lảo đảo chạy tới: "Chưởng môn, không ổn rồi, đã xảy ra chuyện "
Nhóm người mặc tây trang màu đen này rõ ràng chính là tùy tùng của cậu chủ phái Cổ Mộ.
Chường môn phái Cổ Mộ Chung Thiên Thanh nhìn thấy nhóm người này bị thương tích đầy mình, thậm chỉ gãy xương thì không khỏi sửng sốt, lập tức nổi giận đùng đùng. "Chết tiệt, chuyện gì xảy ra? Người của phái Cổ Mộ tôi mà cũng dám động vào, kẻ đó không muốn sống nữa à?"
Người mặc đồ đen thấp giọng nói: "Là do cứu viện Lê Nhất Sinh đưa tới ra tay. Vốn dĩ Lê Nhất Sinh này là phải tham gia kỳ thi võ thuật thống nhất thay cậu chủ, nhưng không ngờ anh ta lại thực sự gọi cứu viện, kháng cự..."
Hà?
Chung Thiên Thanh cau chặt mày.
Trong nhóm người mặc tây trang đen này, có một người được tôn xưng là cường giả chiến thần.
Vậy mà cứu viện do Lê Nhất Sinh mời tới lại đánh bại được cường giả chiến thần.
Chẳng lẽ đối phương là chiến thần mạnh hơn nữa hãy sao? Làm thế nào mà một đứa trẻ xuất thân từ một gia đình bình thường như Lê Nhất Sinh lại quen biết được một cường giả chiến thắng
Nhưng điều này cũng có nghĩa lý gì đâu chứ?
Đừng nói là chiến thần, ngay cả khi đó là vương cảnh, bốn môn phái lớn cũng có thể lấy mạng đối phương.
Chung Thiên Thanh nói: "Đúng rồi, con trai tôi đâu? Nó không bị thương, phải không?"
Người áo đen áy náy nói: "Thưa chưởng môn, rất xin lỗi, nhưng chúng tôi không bảo vệ được cậu chủ, cậu chủ đã bị đối phương bắt đi." "Cái gì?"
Cả người Chung Thiên Thanh run lên, một cỗ khí tràng bằng bạc phóng ra từ cơ thể ông ta, tạo thành một cơn lốc xoáy nhỏ.
Đứa con trai bảo bối của ông ta...
Ông ta không nỡ đánh chửi hay la mắng một chút
Thế mà bây giờ đã bị người ta bắt đi mất.
Lý nào lại như vậy, lý nào lại như vậy được chứ!
Chung Thiên Thanh tức giận nói: "Đi, bằng mọi giá cũng phải tìm được kể đó. Dùng toàn bộ lực lượng của nào. phải Cổ Mô, cũng phải giải cứu con trai tôi. Nếu con trai tôi có xảy ra chuyện gì bất trắc, tất cả các người đều không được sống"
Người mặc đồ đen vội vàng nói: "Chưởng môn bên kia nói sẽ tới trường thi của kỳ thi võ thuật thống nhất gặp ông." "Hum?"
Chung Thiên Thanh cau mày.
Sau khi bắt con trai ruột của mình, họ không những không bỏ chạy, thậm chí còn đến tận trường thi của kỳ thi võ thuật thống nhất để gặp mình.
Khiêu khích, khiêu khích một cách trần trụi
Thực lực nhóm người này mạnh mẽ đến mức nào mới có được sự tự tin đến vậy.
Ba vị đại chưởng môn còn lại cũng bàn tán sôi nổi. "Gần đây, đoàn võ giả xã hội này càng ngày càng hung hăng ngang ngược. Đã đến lúc phải dạy dỗ bọn chúng một trận thật tốt rồi." "Này, không dám giấu giếm, mấy ngày trước tôi có một đội canh giữ cứ điểm sòng bạc, bị người ta đánh lên rồi "Trùng hợp như vậy sao? Một trong những tiểu đội dưới tay tôi cũng bị người ta tiêu diệt "Lần này, chúng ta phải giết gà dọa khi, trừng phạt nghiêm khắc những vỏ già xã hội đã bắt cóc câu chủ Cổ Mộ. Xem xem liệu sau này chúng có dám gây rồi nữa hay không."
Bánh Nưởng thận trọng nói: "Ba vị tiền bối, có một chuyện không biết có nên nói hay không."
Chung Thiên Thanh nói: "Cứ nói đừng ngại "
Bánh Nưởng nói: “Thật ra, tất cả những gì các vị nói, bao gồm cả vụ bắt cóc cậu chủ phái Cổ Mộ, đều do một người thực hiện."
Cái gì?
Bốn đại chường môn vô cùng tức giận. "Nếu những việc này đều từ cùng một người, vậy thì rõ ràng là kẻ đó đang nhằm vào bốn môn phái lớn chúng ta." "Hừm, ăn gan hùm mật gấu rồi sao, đồng thời xúc phạm đến bốn môn phái lớn của chúng ta." "Sau này kẻ đó còn dám đến đây, nhất định phải bắt kẻ đó trả giá bằng mạng sống"
Chung Thiên Thanh thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi ông ta thực sự lo lắng khi bản thân ông tà chống lại cường giả bắt cóc con trai mình, ba món phải kia sẽ không thèm đếm xỉa đến