Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đội quân Sát Lang, Đội quân Sát Lang của đội cảm tử Lang Vương... Cậu... Sao cậu có thể huy động Đội quân Sát Lang?"
Độc Lang: "Ngốc quá. Trong thiên hạ, chỉ có Thần Soái mới có thể điều động Đội quân Sát Lang."
Thần Soái, anh là Thần Soái!
Hai chữ Thần Soái sở hữu một sức mạnh khủng khiếp, áp Chung Thiên Thanh ngồi gục trên mặt đất ngay tại chỗ.
Mọi người còn lại đều không hẹn mà quỳ xuống, triều bái Diệp Huyền Tần.
Đối với võ giả mà nói, Thần Soái năm đó là đỉnh cao võ đạo và là vị thần trong lòng bọn họ.
Mặc dù căn cơ của Thần Soái hiện đã bị phế bỏ, nhưng danh vọng của Thần Soái vẫn còn đó. "Khấu kiến Thần Soái!"
Lê Nhất Sinh đã khóc.
Bởi vì Thần Soái chính là thần tượng của cậu ta. Cậu ta không chỉ được tiếp xúc thân mật với thầntương
Mà thậm chí còn, Thần Soái còn hướng dẫn cậu ta luyện quyền anh quân đội.
Mọi người đều quỳ.
Bồn đại chưởng môn lại ngạo nghễ đứng thẳng, trên mặt đầy vẻ bướng bỉnh bất tuần.
Cho dù anh có là Thần Soái thì sao?
Căn cơ của anh ta đã không còn nữa, chỉ là một người đàn ông vô dụng, có thể chống lại sự liên thủ của bồn mòn phải lớn không?
Nực cười chung Thiên Thanh bình tĩnh lại, hờ hững nói: Diệu Huyền Tần, chúng tôi nhân danh quốc chủ giảm sát kỳ thì võ thuật thống nhất. Cậu lại dẫn mười vạn đại quân tới đầy gây rối là có ý đồ gì hả? Cậu có ý kiến gì với quốc chủ à?"
Diệp Huyền Tần: "Tôi đã nói, tôi đưa người đến tham gia kỳ thị võ thuật thống nhất. Tại sao ông không đề cho Lê Nhất Sinh tham gia võ khảo? Nếu ông không cho tôi một lời giải thích, mười vạn đại quân của tôi chính là tảng đá sẽ san bằng bốn quý toc lón."
Chung Thiên Thanh nói: "Được, tôi sẽ cho nói cậu biết lý do tại sao. Lê Nhất Sinh không tham gia kỳ thi thống nhất cấp tỉnh và thành phố và đã trượt vòng thi sơ khảo, sao có thể tham gia vòng thi cuối cùng được
Diệp Huyền Tần: "Lê Nhất Sinh, nói đi, tại sao cậu không tham gia vòng thi sơ khảo?"Bấy giờ, Lê Nhất Sinh mới hồi phục tinh thần từ sau cú sốc lớn.
Trong nỗi sợ hãi và run rẩy, cậu ta nói: "Là... là phái Cổ Mộ không cho phép tôi tham gia vòng thi sơ khảo." “Cậu nói láo." Chung Thiên Thanh mắng: “Nếu cậu còn dám vu khống hãm hại phái Cổ Mộ tôi, phải Cổ Mộ tôi sẽ giết không tha. Ngay cả Thần Soái cũng không bảo vệ được cậu đầu."
Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: "Nếu ông muốn chứng cứ, tôi sẽ cho ông chứng cứ."
Anh nhìn thoáng qua Độc Lang.
Độc Lang lấy điện thoại di động trong túi ra và phát một đoạn ghi âm.
Bản ghi âm này, đúng là cuộc trò chuyện mà cậu chủ của phái Cổ Mộ đã đe dọa Lê Nhất Sinh và yêu cầu cậu ta đi thi thay cho anh ta.
Chết tiệt...
Chung Thiên Thanh lờ mờ cảm thấy đau đầu. Con trai thật sự quá bất cẩn, sao lại để mình bị ghi âm lại được chứ?
Anh ta không nên đích thân ra mặt.
Nếu đoạn ghi âm này là giọng của người khác, Chung Thiên Thanh vẫn có đường lùi.
Nhưng bây giờ đoạn ghi âm này do chính con trai ông ta nói ra, dù ông ta muốn cũng không giải thích được.
Nhưng mà, ông ta sẽ không bỏ cuộc.Ông ta trừng mắt nhìn Diệp Huyền Tần rồi phân bua: "Hừ, đoạn ghi âm của cậu rõ ràng là giả, là do cậu đã ngụy tạo. Cậu đã làm giả bằng chứng để vu khống hãm hại quan giám thị, tội càng thêm tội. Hiện tại tôi lệnh cho cậu lập tức tiêu hủy chứng cứ giả, nếu không, bắn chết!"
Nói xong, ông ta còn lợi dụng lúc Độc Lang không phòng bị mà đưa tay ra chộp lấy điện thoại.
Nhưng Diệp Huyền Tần lại phản ứng nhanh hơn ông ta một bước.
Anh không ngần ngại tát vào mặt Chung Thiên Thanh một lần nữa.
Chung Thiên Thanh che mặt, chết lặng. Má nó, mẹ kiếp mẹ kiếp mẹ kiếp mẹ kiếp!
Tôi đường đường là chưởng môn phái Cổ Mộ, lại là quan giám thị kỳ thi võ thuật thống nhất, nhưng hôm nay, từ đầu đến giờ, trước mặt thuộc hạ và hàng vạn hàng nghìn thí sinh, ông ta đã bị đến tát hai lần.
Đây là chuyện không thể nào nhẫn nhục được mà Chết đi, Diệp Huyền Tần chắc chắn phải chết
Chỉ có khi anh chết đi mới có thể giải được mối hận trong lòng, mới có thể giải quyết được tình hình khốn cùng hiện tại.
Ông ta vô tới Diệp Huyền Tần mà không có một dấu hiệu báo trước nào, muốn giết chết anh.
Theo ông ta nghĩ, căn cơ của Diệp Huyền Tần đã hoàn toàn bị xóa bỏ, giết chết anh dễ như trở bàn tay.
Sau lưng ông ta có bốn quý tộc ở ẩn làm chỗ dựa,