Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hòa Thanh Thiên vậy mà cũng đã bước vào hàng ngũ cường giả Tuyệt Điện rồi.
Hòa Mạnh Trường cũng cười lạnh một tiếng, cũng phóng xuất ra kình khí bằng bạc.
Mặc dù chưa hình thành được thành kinh khí hải dương, thế nhưng kình khí cũng nồng và dồi dào hơn so với cường giả cấp Vương rất nhiều.
Thực lực của Hòa Mạnh Trường bây giờ là ngụy Tuyệt Điện
Đám người Diệp Huyền Tần nhíu chặt lông mày, không thể không xem trọng lại đối thủ hơn nữa.
Thập Điện Vương Minh là bậc Tuyệt Điện, hơn nữa thực lực hoàn toàn không hề thua kém Diệp Huyền Tân.
Nếu lại có thêm một Hòa Thanh Thiên bậc Tuyệt Điện này nữa, cộng thêm Hòa Mạnh Trường bậc ngụy Tuyệt Điện hỗ trợ, thì hy vọng giành được thắng lợi của bọn họ hôm nay vô cùng xa vời, gần như không có!
Có điều, bọn họ đều là những người đàn ông nhiệthuyết, sao lại có thể nhận thua được chứ, bọn họ không hề thể hiện ra sự sợ hãi, thậm chí lại càng thêm phần hung mãnh hơn nữa!
Diệp Huyền Tần nhỏ giọng trấn an nói: “Không cần sợ.” “Đừng có quên rằng, bốn vị lão tổ Tuyệt Điện đã tặng cho tôi món quà lớn.” “Vào thời khắc mấu chốt, món quà lớn này có thể xoay chuyển càn khôn” Mọi người đều hiếu kỳ nhìn Diệp Huyền Tần: “Có thể nói cho bọn tôi biết món quà lớn kia đến tột cùng thì có chỗ nào đặc biệt chứ.”
Diệp Huyền Tần thần bí cười: "Đến lúc đó mọi người sẽ tự nhiên hiểu ra được thôi.”
Mọi người đều dở khóc dở cười, bọn họ vô cùng hoài nghi rằng Diệp Huyền Tần chỉ là đang an ủi bọn họ mà thôi, bản thân anh cũng không biết ý nghĩa nằm trong món quà lớn kia là gì.
Hòa Thanh Thiên thỉnh cầu nói: “Thập Điện Vương Minh, tôi thỉnh cầu được tự tay mình giết Diệp Huyền Tần, báo thù cho mối hận của tôi với nhà họ Hòa bị tịch thu tài sản”
Được!
Thập Điện Vương Minh sảng khoái chấp nhận.
Giao nộp mạng ra đây!
Hòa Thanh Thiên trực tiếp đánh về phía Diệp
Huyền Tần. “Bố, con đến giúp bố!” Hòa Mạnh Trường cũng étlớn lên một tiếng, sau đó theo sát phía sau.
Hai bên rất nhanh đã không thể nhường nhịn, tụm lại thành một đoàn chiến đấu ác liệt.
Đại chiến của Tuyệt Điện, trên thế giới khó có thể mà thấy được, chiến trường trong lúc nhất thời rơi vào địa ngục.
Hai bố con Hòa Thanh Thiên mặc dù một người là bậc Tuyệt Điện cộng thêm người ngụy Tuyệt Điện, có số lượng về lợi thế hơn. Thế nhưng, ở trước mặt Diệp Huyền Tần một chút lợi thế về số lượng này chẳng có một chút tác dụng gì cả.
Diệp Huyền Tần quá mạnh, tựa như lấn áp mà đánh cả hai người.
Phế vật
Thập Điện Vương Minh khinh thường mắng một câu: “Một con rệp thôi cũng không giết chết được.” “Tứ đại hộ pháp nghe lệnh!”
Tôi, nghe lệnh!
Phía sau lưng Thập Điện Vương Minh có bốn người mặc quần áo đen vội quỳ xuống nghe lệnh.
Thập Điện Vương Minh nói: “Âm Ti tôi để nằm trong tay Đại Hạ, Diệp Huyền Tần là trở ngại lớn nhất!” “Tôi lệnh cho các cậu diệt trừ tận gốc cái tên cản đường này, chỉ có thể thành công, không thể thất bại.
Đã rõ!
Tứ đại hộ pháp cũng xông về phía Diệp Huyền Tần, gia nhập vào cuộc chiến đấu.Tình hình chiến đấu ở hiện trường đột nhiên nghịch chuyển.
Vốn dĩ là Diệp Huyền Tần chiếm hết ưu thế.
Thế nhưng không ngờ sau khi tứ đại hộ pháp tham gia vào cuộc chiến, xảy ra nghịch chuyển càn khôn, Diệp Huyền Tần bị áp chế ngược lại rồi.
Bốn vị tử đại hộ pháp này, có một vị là cường giả Tuyệt Điện, ba vị còn lại cũng đều là ngụy Tuyệt Điện.
Hai bậc Tuyệt Điện, bốn bậc ngụy Tuyệt Điện, cho dù Diệp Huyền Tần có mạnh đến mức nào đi chăng nữa cũng không thể đánh lại được.
Anh bị đánh đến liên tục phải lùi lại.
Thập Điện Vương Minh một lần nữa hạ lệnh: “Các thành viên phân đàn thứ mười của Âm Ti nghe lệnh!”
Có!
Thập Điện Vương Minh: "Đám người này đã giết vô số người của Âm Ti ta, là kẻ thù của Âm Ti ta.” “Giết hết toàn bộ bọn chúng, đem theo đầu của bọn chúng đến lĩnh thưởng.” “Mỗi một cái đầu người, đổi được cơ hội ngâm trong ao sinh mệnh một ngày
Vâng!
Hơn một nghìn người của Âm Ti, như từng đợt thủy triều hướng về phía đám người chiến thần Côn Luân.
Hứa hẹn mà Thập Điện Vương Minh ban cho thật sự là rất mê người, đám người này đều đỏ hết cả mắt lên rồi, chém giết như thể không muốn sống nữa rồi.