Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyền Tần không chút do dự đuổi theo, phi thẳng vào bên trong lỗ hổng, đuổi theo không tha.
Tiếc rằng,
Anh mới đuổi theo chưa được trăm mét,
Thì hang động đã bị Cầu Bá Vương lấp kín bằng đất đá.
Diệp Huyền Tần lập tức dùng năng lượng dọn dẹp chỗ đất đá ấy, chỉ là đã không còn kịp nữa rồi.
Đối phương đã sớm chạy trốn không còn chút dấu vết.
Diệp Huyền Tần vô cùng lo lắng, Cầu Bá Vương chính là Ma vương cảnh.
Nếu như bây giờ không thể nhân lúc cậu ta suy yếu mà giết chết cậu ta, đợi đến sau khi cậu ta hồi phục thì sự tồn tại của Đại Hạ sẽ gặp phải đe dọa.
Diệp Huyền Tần chui ra từ dưới lòng đất, lập tức ra lệnh: "Triệu Hùng Sư của Bắc Cương đang ở đâu!"
Triệu Hùng Sư của Bắc Cương, đợi lệnh của Thần
Soái!Âm thanh rung chuyển đất trời, rung động lòng người.
Diệp Huyền Tần: "Phong tỏa biên giới, không cho bất kỳ người khả nghi nào được phép xuất cảnh." "Lập tức truy tìm Cầu Bá Vương, dù có phải lật tung mọi thứ thì cũng phải tìm ra cậu ta!" "Một khi phát hiện thì lập tức báo cáo, không được phép tự ý hành động!"
Tuân lệnh
Hàng triệu tướng sĩ lập tức bận rộn.
Diệp Huyền Tần đi về phía Bắc Lang. Bắc Lang vẫn còn đang đang hôn mê,
Độc Lang và Sát Lang đang bằng bỏ vết thương cho Bắc Lang "Để ta làm đi." Diệp Huyền Tần vỗ bả vai Độc Lang và Sát lang, ra hiệu cho bọn họ tránh ra.
Độc Lang và Sát Lang nhường chỗ cho Diệp Huyền Tần, lòng bàn tay đổ mồ hôi vì lo lắng,
Chỉ sợ rằng ngay cả Diệp Huyền Tần cũng không thể cứu sống Bắc Lang.
Cũng may, sau khi Diệp Huyền Tần kiểm tra, nói: "Yên tâm đi, vẫn còn chút hơi thở" "Chỉ cần cậu ấy còn lại một chút hơi thở, thì tôi chắc chắn có thể cứu sống cậu ấy." "Chỉ là, căn nguyên của cậu ấy bị tổn thương nghiêm trọng, sức mạnh đã bị giảm đi rất nhiều."
Độc Lang và Sát Lang đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần có thể cứu sống là được rồi.Còn về chuyện căn nguyên bị tổn thương,
Hiện tại bọn họ nắm giữ mỏ linh thạch và thần sơn, còn sợ không thể chữa trị được căn nguyên của Bắc Lang sao.
Diệp Huyền Tần thi triển Thiên La Thập Tam
Châm để ổn định dấu hiệu sự sống của Bắc Lang, rồi sau đó lại đi chữa trị cho những người đang bị thương khác.
Sau hai tiếng, công việc chữa trị đã hoàn thành.
Đám người Diệp Huyền Tần và Độc Lang cũng không định đến nghỉ ngơi bên trong trận doanh mà lại tự mình đi tìm tung tích của Cầu Bá Vương.
Tuy nhiên, bọn họ đã tìm suốt một ngày một đêm mà lại không phát hiện chút dấu vết nào của Cầu Bá Vương.
Mặc dù Cầu Bá Vương bị thương nặng, quan tài cũng đã bị phá hỏng,
Nhưng mà cậu ta vẫn là Ma Vương Cảnh.
Nếu như cậu ta thật sự muốn ẩn trốn thì chắc chắn sẽ không dễ dàng bị phát hiện như vậy.
Diệp Huyền Tần vô cùng nghi ngờ liệu có phải là Cầu Bá Vương đa vượt qua biên giới Bắc Cương, và đi đến nước láng giềng rồi không.
Nếu thật sự là như vậy thì bọn họ gặp phiền phức rôi.
Diệp Huyền Tần triệu tập Độc Lang, Sát Lang và ông Sở lại rồi rút quân về doanh để bàn bạc chuyện quan trọng.Anh chuẩn bị lấy thân phận người dân bình thường rồi một mình đi đến nước láng giềng, truy tìm tung tích của Cầu Bá Vương.
Anh vừa nói xong, đám người Độc Lang đảm người sôi nổi đồng ý.
Anh à, bọn em sẽ đi với anh." "Tuy Cầu Bá Vương đã bị thương rất nặng, nhưng mà dù sao thì cậu ta cũng là Ma Vương cảnh." "Ngài đi một mình như vậy, sợ là sẽ không cách nào có thể chém chết đối phương."
Diệp Huyền Tần nói: "Nhiều người sẽ khó giữ được bí mật. Nếu như mọi người đi theo tôi, chỉ sợ sẽ làm cho Cầu Bá Vương nghi ngờ, khiến cho cậu ta không dám xuất hiện." "Yên tâm đi, tôi tự có lá bài tẩy để đối phó với cậu ta."
Lá bài tẩy mà Diệp Huyền Tần nói, chính là tự bao căn nguyên.
Hiện tại Diệp Huyền Tần cũng chỉ còn cách một bước nữa là có thể đột phá Tuyệt Điên Cảnh. Nếu như anh tự bạo căn nguyên, Tiên Ma Cảnh căn bản cũng không thể chịu nổi.
Đương nhiên là đám người Độc Lang cũng đoán được lá bài tẩy mà Diệp Huyền Tần nói là điều gì.
Bọn họ nhao nhao từ chối.
Diệp Huyền Tần chính là trụ cột tinh thần của bọn họ, nếu như anh gặp phải chuyện không may thì nửa đời sau, chỉ sợ là đám người bọn họ sẽ uể oải không