Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Huyền Tần nhăn mày.
Cái bóng cắt ra từ trên người mình?
Sao anh không biết...
Một cái bóng cũng có thể nuôi dưỡng thành con người, có được thân thể cùng cảm xúc, thậm chí là tư tưởng của con người?
Diệp Huyền Tần tiếp tục nói: “Cha nuôi của cậu, là ai?"
Diệp Hiến Tần hiển nhiên đã bắt đầu không liên nhẫn: “Xin lỗi đây là cơ mật, không thể nói cho anh. “Bây giờ tôi đang rất gấp gáp muốn thay thế anh, hưởng thụ tất cả mọi thứ của anh.” “Tất cả thành viên của phân đàn thứ tư trong Âm Ti nghe lệnh!”
Cầu Bá Vương và mấy mươi thuộc hạ của phân đàn đều lên tiếng đáp lại: “Có thuộc hạ!”
Chúc Cửu Âm cũng khè khè phun lưỡi rắn như đang đáp lại lời Diệp Hiến Tần.
Diệp Hiến Tần nói: “Giết cho tôi!” “Không tiếc bất cứ giá nào!”Thuộc hạ, lĩnh mệnh!
Giết!
Cầu Bá Vương dẫn đầu đánh về phía Diệp Huyền
Giết
Diệp Huyền Tần cũng hưng phấn đánh trả.
Anh, nhất định phải lấy được thắng lợi.
Nếu không lỡ như Diệp Hiến Tần thay thế mình quay về Đại Hạ làm Thần Soái.
Thì vận mệnh nước nhà của Đại Hạ sớm muộn gì cũng suy tàn!
Trận chiến này, cực kỳ kịch liệt.
Đối phương có tổng cộng ba người cảnh giới tuyệt điện cùng với Cầu Bá Vương là cường giả cảnh giới Ma Vương đang bị suy giảm thực lực.
Tuy thực lực của Cầu Bá Vương bị suy giảm nhưng tuyệt đối cũng là cường giả tuyệt điện đỉnh cấp nhất.
Cũng tức là
Một mình Diệp Huyền Tần phải chiến đấu với bốn cường giả cảnh giới tuyệt điện đỉnh cấp nhất.
Anh vẫn luôn dùng hình thức tự sát không tiếc bất cứ giá nào để chiến đấu, bạo phát ra thực lực tuyệt điện mạnh nhất.
Nhất thời anh đã kéo chân được đối phương, hai bên đánh đến mức khó tách rời, bất phân thắng bại.
Diệp Hiến Tần đứng bên cạnh xem chiến, trong lòng cũng muôn vàn cảm khái.“Diệp Huyền Tần, thực lực của anh đúng là mạnh hơn rất nhiều so với tôi tưởng tượng." “Anh đúng thật là một nhân tài hiếm thấy.” “Chúng ta làm một giao dịch đi, anh đầu hàng phân đàn thứ tư trong Âm Ti của tôi, tôi có thể tha cho anh một mạng, thế nào?”
Cút!
Diệp Huyền Tần hét lớn một tiếng sau đó liền vung tay ném ra mấy cây kim châm.
Diệp Hiến Tần không kịp đề phòng liền bị kim châm đâm vào thân thể, anh ta giận điên người. “Thứ không biết tốt xấu, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt “Giết cho tôi!”
Mệnh lệnh vừa ra.
Đảm người Cầu Bá Vương liền càng dùng sức chém giết hơn.
Thể lực của Diệp Huyền Tân đang nhanh chóng bị xói mòn, anh dần dần có hơi không khống chế nổi thân mình của mình nữa.
Thật sự là vì số người hai bên chênh lệch nhau quá lớn.
Ngay lúc anh đang chuyên tâm chiến đấu.
Thì Chúc Cửu Âm vẫn đang luôn cuộn lại bên cạnh đột nhiên bắn lên.
Thân hình to lớn đập mạnh lên người Diệp Huyền
Tân.
Đòn nện mạnh của vật khổng lồ này cho dù làmột ngọn núi nhỏ cũng có thể bị đập cho đứt đoạn chứ đừng nói gì đến thân thể người phàm.
Diệp Huyền Tần bị tống bay ra ngoài, cuối cùng đập mạnh vào trong núi xác.
Diệp Hiến Tần hét lên với hai vị thuật sĩ nước Á: “Còn ngơ ra đó làm gì, mau nhốt anh ta lại.”
Đã rõ!
Hai thuật sĩ nước Á đột nhiên xông đến trước tế đàn bắt đầu ngâm nga làm phép.
Theo từng tiếng ngâm nga chỉ huy của bọn họ.
Núi xác lại một lần nữa phóng ra vận mệnh quốc gia lớn mạnh, tạo thành bốn tấm lá chắn vận mệnh quốc gia bao vây núi xác lại.
Diệp Huyền Tần nằm trong núi xác đương nhiên cũng bị vận mệnh quốc gia bao vây lại.
Diệp Huyền Tần giãy dụa đứng lên muốn thoát khỏi những tấm lá chắn vận mệnh quốc gia này.
Nhưng lá chắn vận mệnh này quá mức mạnh mẽ, kiên cố.
Diệp Huyền Tần dùng hết sức lực toàn thân cũng không thể nào đi xuyên qua được.
Diệp Hiến Tần thấy vậy liền cười nhạo nói: “Đây là vận mệnh quốc gia của Đại Hạ, mang theo sức mạnh tín ngưỡng của hàng tỷ con dân Đại Hạ.” “Nếu anh có thể phá tan được thì tôi quỳ xuống gọi anh là ông nội.”
Tôi không tin!
Hai tay Diệp Huyền Tần nắm chặt lại, trực tiếp