Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong lúc lẩm bà lẩm bẩm.
Anh ta cũng đã đi đến phụ cận Đoạn Trường Tuyệt Tình Cốc.
Độc Lang phát hiện.
Lực hút mạnh mẽ xung quanh Đoạn Trường Tuyệt Tình Cốc ngày xưa giờ đã biết mất rồi.
Điều này thật sự kỳ quái.
Đứng ở nơi xa xa.
Độc Lang liền thấy có một bóng dáng đang đứng bên cạnh mép Đoạn Trường Tuyệt Tình Cốc nhìn quanh bốn phía, dáng vẻ lén la lén lút.
Là ai!
Ngay tức thì Độc Lang liền căng chặt thần kinh.
Cùng lúc đó.
Đối phương cũng đã phát hiện ra Độc Lang.
Anh ta hét lên một tiếng: "Là ai!”
Độc Lang mở miệng liền nói: “Là ông nội mày!”
To gan!Đối phương gào lại: “Tao là tướng quân thủ đô, Sát Lang!” “Dám sỉ nhục tao, thật là tội đáng muốn chết!” Đâu mái
Độc Lang nhảy cẩng lên: "Sát Lang, sao lại là anhl “Anh ở đây làm gì!”
Sát Lang cũng giật mình: “Độc Lang, thằng nhóc cậu sao cũng tới đây?” “Tôi... tôi...”
Độc Lang lằng nhà lằng nhằng cả buổi, cuối cùng vỗ đầu mình một cái, nói: “Haiz, còn không phải tới đây hít thở không khí mới mẻ sao." “Mấy hôm nay thật đúng là khiến tôi nghẹn chết rồi, muốn ra ngoài hóng gió.”
Sát Lang đột nhiên hiểu ra: “Thì ra là vậy à.”
Độc Lang: "Sát Lang, anh đến đây làm gì?"
Sát Lang: “Ồ, tôi cũng giống như cậu, đến đây để hít thở không khí mới mẻ thôi.”
Độc Lang: “Hai chúng ta thật đúng là tâm ý tương thông nha.”
Tâm ý tương thông cái chó má.
Gần Đoạn Trường Tuyệt Tình Cốc này đều là khỏi đen mù mịt, tràn đầy hơi thở chết chóc.
Là nơi có chất lượng không khí kém nhất toàn bộ
Dai Ha.
Đến nơi này hít thở không khí mới mẻ.Thật đúng là mở mắt nói dối mà.
Lúc này.
Lại có một bóng dáng lén la lén lút khác đi lại gần nơi này. Độc Lang tinh mắt, vừa nhìn liền phát hiện ra đối phương: "Là ai, cút ra đây!” “Nơi này là vùng đất cấm, ai dám tự ý xông vào!” “Là tôi, là tôi!” Giọng nói này hiển nhiên là ông Sở.
Ông Sở?
Sao ông ấy cũng đến nơi này?
Ông Sở bước ra khỏi làn sương mù dày đặc.
Tràn đầy tò mò nhìn hai người: “Sao hai người các cậu lại ở đây? “Ờ... khụ khụ.” Độc Lang và Sát Lang đều có hơi ngượng ngập: "Chúng tôi đến đây hít thở không khí mới mẻ."
Vậy sao?
Ông Sở có hơi nghi ngờ.
Độc Lang và Sát Lang hỏi ngược lại: “Trước hết không nói chúng tôi, ông Sở, ông đến đây làm gì vậy?” "À ờ... gì ấy nhỉ.
Ông Sở lắp ba lắp bắp nói: “Tôi cũng là đến đây để hít thở không khí mới mẻ.
Trùng hợp vậy sao?
Độc Lang và Sát Lang hiểu ý cười cười: “Vậy thì hít cùng nhau đi.”
Được!Ông Sở vội vàng gật đầu: “Cùng nhau cùng nhau.” Sau đó lần lượt lại có thêm hai người nữa đi đến. Hiển nhiên là ông thôn trưởng và Bất Chí. Mục đích bọn họ đến đây rất đơn giản. Cũng là đến để hít thở không khí mới mẻ.
Một đám người mắt to trừng mắt nhỏ, lộn xộn ồn ào lên. “Nói thiệt chở không khí nơi này thật đúng là vô cùng trong lành luôn. “Đúng đấy, tôi lớn như vậy rồi mà đây là lần đầu được hít thở không khí mới mẻ như vậy đấy.” “Khụ khụ khụ khụ khụ! “Ông Sở, sao ông lại ho khan thế, có phải không thích ứng được với không khí ở đây không.” “Đừng hiểu lầm đừng hiểu lầm, thật sự là vì không khí nơi này có hàm lượng oxi quá cao nên tôi mới sinh ra phản ứng ngộp thở thôi.”
Cuối cùng.
Vẫn là Độc Lang chịu không nổi sự giày vò này nữa.
Liền chủ động mở miệng nói: “Được rồi, chúng ta đừng mẹ nó giả vờ giả vịt nữa, trực tiếp nói thẳng vào chuyện chính đi.” “Tôi là định xuống dưới đáy cốc Đoạn Trường Tuyệt Tình Cốc thăm dò rõ ràng, mấy người có đi không?” "Di!"