Chương
Diệp Huyền Tần: “Theo tôi được biết, bà cùng lắm chỉ là người thi hành trực tiếp, bên trên còn có cấp cao hơn, người phụ trách hạng mục này, Michelle Lord.”
“Bà lựa chọn đối tác, trước hết không phải là nên lên tiếng ngỏ lời với người phụ trách, xin chỉ thị của người phụ trách sao?”
Lộ Tây cười lạnh nói: “Tôi là người thi hành trực tiếp, quyền lợi lựa chọn đối tác vẫn có.”
“Với lại, cho dù người phụ trách của chúng tôi đến rồi, chỉ sợ cũng sẽ không chút do dự lựa chọn Quốc tế Hoàn Kỳ.”
“Các người, đời này cũng không có cơ hội hợp tác với tập đoàn Michelle.”
Nói xong, Lộ Tây xoạt xoạt xoạt ký tên lên hợp đồng.
Diệp Huyền Tần không nói gì thêm nữa, vẫn nên chờ Michelle Lord đến, để anh ta xử lý đi.
Vừa nãy anh nhận được tin nhắn của Michelle Lord, anh ta nói đã đến Đại Hạ, sẽ tự mình bàn việc hợp tác với tập đoàn Đạo Vương.
Tống Thanh Nhàn thấy không thể cứu vãn, thở dài nói: “Anh Diệp, chúng ta đi thôi.”
Nhưng mà Diệp Huyền Tần lắc đầu một cái: “Đi sao? Đừng gấp, chúng ta cứ chờ một chút.
Tống Thanh Nhàn không hiểu ra sao nói: “Chờ? Chờ cái gì?”
Diệp Huyền Tần cười một cách bí ẩn: “Lát nữa cô sẽ biết thôi.”
Lộ Tây cười nhạo: “Ha ha, hôm nay cho dù tổ tiên của anh có đến, thì cũng không làm được chuyện gì.”
“Ông Trương yêu quý à, sắp xếp người đem bữa sáng vào phòng tôi. Còn có hai cục cưng nhỏ nữa, ăn xong thì đến phòng tôi sớm một chút.”
Được ạ, không thành vấn đề!
Trương Nặc Thuỷ cười đáp ứng. Khoan đã. Diệp Huyền Tần kêu Lộ Tây một tiếng.
Sắc mặt Lộ Tây không vui nhìn về phía Diệp Huyền Tần: “Còn chuyện gì? Có cái gì thì nói nhanh lên?”
Diệp Huyền Tần: “Tôi muốn bà xin lỗi tôi, vì lời nói vừa nãy của mình.”
Xin lỗi?
Lộ Tây nói: “Dựa vào cái gì tôi phải xin lỗi?”
Diệp Huyền Tần: “Bà vừa nói tổ tiên tôi có đến thì cũng không làm được chuyện gì? Người khác tộc làm nhục tôi, phạm vào tội giết chết chín đời!”
Phì!
Lộ Tây nói: “Giết chết chín đời? Cậu xem mình là nhân vật trâu bò nào vậy.”
“Nói cho cậu biết, hôm nay cho dù tôi có chết, cũng sẽ không xin lỗi cậu. Cậu, không có tư cách để tôi xin lỗi.”
Chát
Không nghĩ tới dưới con mắt của mọi người, Diệp Huyền Tần trực tiếp tát Lộ Tây một cái.
“Con người đều phải chịu trách nhiệm vì lời nói của chính mình.” Lộ Tây trợn tròn mắt.
Tống Thanh Nhàn trợn tròn mắt.
Trương Nặc Thuỷ trợn tròn mắt. Điên rồi, điên rồi điên rồi, cái người này nhất định là điên rồi.
Anh lại dám đánh bà Lộ Tây.
Anh ta làm như thế, là khiến cho tập đoàn Đạo Vương đối địch chính diện với tập đoàn Michelle.
Hiện tại tập đoàn Đạo Vương đang muốn phát triển ra thị trường thương mại quốc tế, nếu như bị tập đoàn Michelle đối chọi gay gắt, vậy thì nửa bước Đạo Vương cũng sẽ khó đi.
Hơn nữa nếu như bà Lộ Tây cố ý truy cứu, có khi còn gây nên sự bất hoà trên trường quốc tế.
Diệp Huyền Tần quá xúc động rồi.
Lộ Tây bụm mặt, khó tin nổi nhìn Diệp Huyền Tần: “Cậu đánh tôi? Cái tên da vàng ngu xuẩn như cậu lại dám đánh tôi hay sao?”
Chát!
Diệp Huyền Tần lần thứ hai cho bà ta một cái tát: “Xin lỗi!”
Bà ta nhục nhã mình thì cũng thôi, bây giờ lại nhục nhã toàn thể người da vàng, điều này khiến cho Diệp Huyền Tần nhẫn nhịn sao được!
“Fuck your mother…” Dưới cơn nóng giận, Lộ Tây theo bản năng thốt lên câu chửi của nước mình.
Chát!!
Diệp Huyền Tần lại tát tới một cái. Hiện tại gương mặt của bà Lộ Tây đều sưng đỏ lên.
Trương Nặc Thuỷ nhìn tê cả da đầu. Thực ra là ông ta đang ước gì Diệp Huyền Tần ra tay với Lộ Tây. Diệp Huyền Tần càng chọc giận Lộ Tây, đối với ông ta càng có lợi.
Nhưng mà, anh mẹ kiếp đừng đánh Lộ Tây ở địa bàn của ông đây chứ.
Lộ Tây bị thương ở địa bàn của tôi, tôi cũng phải chịu trách nhiệm, lỡ như Lộ Tây huỷ…
Trương Nặc Thuỷ theo bản năng vọt tới phía trước Lộ Tây, bảo vệ bà ta: “Vô liêm sỉ, anh dám đánh khách quý của tôi, anh nhất định phải chết…”
Chát!
Diệp Huyền Tần tát một cái đanh bay Trương Nặc Thuỷ: “Một lần cuối cùng, tôi muốn bà xin lỗi tôi!”
Lòng bàn tay của Diệp Huyền Tần giơ cao lần thứ hai.
Thấy bàn tay to như cái quạt cói của Diệp Huyền Tần, Lộ Tây thật sự sợ hãi.
Quan trọng nhất là, bà ta không chịu bị đánh nổi nữa rồi.