Chương
Lý Mạnh Hùng gật đầu: “Đúng vậy. Lúc đầu ông Trương muốn đưa ông đến đây nhưng vì bị thương quá nặng không thể nhúc nhích được nên chính tôi đã đưa ông đến.”
Cái gì?
Trương Nặc Thuỷ vừa nghe xong liền thấy choáng váng: “Anh đem tôi từ đầu đến đây cơ chứ?”
Lý Mạnh Hùng nói: “Đương nhiên là đồn công an.”
Độc Lang hô to một tiếng: “Thu đội.”
Đại đội Bắc Lang, Độc Lang cùng Diệp Huyền Tần cùng hô to rời đi.
Thả lỏng thắt lưng ra một chút, nhìn về phía hiện trường những ngọn lửa vẫn đang cháy bừng bừng, cảm thấy trong lòng có chút sôi sục.
Với anh ta mà nói, vụ cháy này không phải là một vụ tai nạn mà là anh ta xem đây như là một đại bữa tiệc lửa.
Thần Soái có thể từ từ thưởng thức, anh ta sau này vừa thả lỏng tay chân vừa triển khai những kế hoạch vĩ đại đã chuẩn bị trong lòng từ lâu.
Tất cả mọi người cảm thấy những năm vừa qua anh ta là một kẻ ngu si, cứ như không còn muốn sống, nhưng sự thật bên trong con người của anh ta là một người đầy sự khát vọng, cũng chỉ có thể nói với chính bản thân mình.
Trên đường, Độc Lang hỏi Diệp Huyền Tần: “Anh, bây giờ chúng ta đi đâu?”
Diệp Huyền Tần nói: “ Michelle Lord thì sao?”
Độc Lang nói: “Đã được Thương Lang lo liệu, đến bây giờ vẫn chưa thoát khỏi sự nguy hiểm”
Diệp Huyền Tần nói: “Đi thôi, chúng ta đi xem Michelle Lord, anh ta còn sống thì còn dùng được.”
Ù.
Đột nhiên Độc Lang thay đổi hướng đi, bay thật nhanh tới nơi ở của Thương Lang.
Diệp Huyền Tần lại dặn dò với Độc Lang, nói: “Độc Lang, hãy cho Đại đội Bắc Lang rút lui đi, tạm thời không cần đến bọn họ.”
“Chờ cho đến lúc cần bọn họ thì hãy gọi đến.” “Bọn họ đi theo chúng ta như vậy, rất dễ dàng bứt dây động rừng.”
Độc Lang lo lắng nói: “Anh, em thật sự muốn hỏi vấn đề này. Nếu anh và dong dõi Côn Luân thật sự chạm mặt nhau, tỉ lệ chiến thắng đối phương là bao nhiêu?”
Aizzz..
Diệp Huyền Tần có chút đau đầu, xoa nhẹ trán và nói: “Thực lực của dòng dõi Côn Luân cũng không phải giống nhau, bọn họ có cấp cao có cấp thấp”
“Không biết phân biệt được thực lực của bọ họ ra sao phải chăng không giống với chúng ta, Chiến Thần, Phong Vương, Tuyệt Điên, cảnh giới Tiên Ma.”
“Chúng ta thật sự biết quá ít về bọn họ.”
“Nhưng mà, có một số thứ tôi có thể khẳng định được. Vương ở sau lưng Trương Nặc Thuỷ không phải là đối thủ của tôi, tôi đã làm cho ông ta bị thương nặng.
Dạ?
Độc Lang cười một trận vui sướng: “Anh, sao anh có thể làm đối phương bị thương nặng được chứ?”
“Nhưng mà cũng phải nói, vẫn chưa thể tìm được cách hiệu quả để làm tổn thương để Côn Luân? Hoặc là bản chất của khí kình đã thay đổi rồi sao, giống như bóp chết đối phương hoặc là đối phương tẩu thoát, bình thường thì khí kình đối với bọn họ đều vô dụng.”
Diệp Huyền Tần nói: “Dùng Vận Quốc, khả năng có thể là đối phương bị thương nặng!”
Độc Lang vỗ trán: “Đúng vậy, làm sao em có thể quên mất là đến Vận Quốc cơ chứ!”
“Vận Quốc, chính là những hàng tỉ đứa con hướng về tín ngưỡng, rất có khả năng làm nhiều ý thức.”
“Nhưng thật đáng tiếc chỉ có anh mới có thể dung hòa với Vận Quốc, chúng em lại không có Vận Quốc, không thể là quấy nhiễu dòng dõi Côn luân ngay được.”
Diệp Huyền Tần nói: “Hẳn là không chỉ có Vận Quốc mới có tác dụng với dòng dõi Côn Luân, còn có rất nhiều cách khác để có thể làm thương tổn đến Côn Luân, những mà lúc này chúng ta vẫn chưa phát hiện ra cách gì mà thôi!”
“Đúng rồi, cậu liên hệ với Thương Lang đi, để cho Thương Lang thành lập một nhóm nhỏ nghiên cứu để có thể nghiên cứu được một chút về dòng dõi Côn Luân, nghiên cứu trọng điểm là sao để có thể công kích được dòng dõi Côn Luân một cách hiệu quả nhất.”
“Chúng ta biết quá ít về con người của Côn Luân việc này đối với chúng ta cực kì bất lợi.”