Chương : Xóa bỏ ranh giới
Diệp Huyền Tân: “Ừm, tôi có thể báo thù cho anh, nhưng anh nhất định phải phục tùng tôi!”
Bao Nghĩa Đình gần như không chút do dự suy nghĩ: “Hắn ta đã khiến người anh em của tôi trở thành một con quái vật, là hắn ta thất nhân thất đức trước. Đã vậy, tôi hà cớ gì phải tiếp tục trung thành”
“Được rồi, sau này tôi nguyện nhảy vào nước sôi lửa bỏng vì anh, chết cũng cam lòng”
Diệp Huyền Tân gật đầu: “Hi vọng anh có thể nhớ kỹ lời mình nói, nếu không tôi sẽ khiến anh thịt nát xương tan, đầu lìa khỏi xác!”
Bao Nghĩa Đình: “Thuộc hạ không dám”
Diệp Huyền Tân: “Độc Lang, Sát Lang, để tôi tới đáy sông thăm dò xem sao.”
“Tuân lệnh!”
Diệp Huyền Tân dẫn Độc Lang và Sát Lang đi tới ven sông.
Dòng xoáy giữa lòng sông đã biến mất, mặt sông phẳng lặng trở lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Diệp Huyền Tân và Độc Lang, Sát lang đưa mắt nhìn nhau, sau đó nhảy xuống sông.
Nước sông lạnh buốt thấu xương, không có ôxy, nhưng không gây ra cản trở gì với ba người họ.
Thực lực của Diệp Huyền Tân có thể so sánh với thần tiên. Độc Lang đã bước vào cảnh giới tuyệt đỉnh, Sát Lang đã lên ngôi từ lâu, cũng được tính là bước một chân vào cảnh giới tuyệt đỉnh. Thể chất của họ đã vượt qua giới hạn của con người, môi trường khắc nghiệt ở sông không thể ảnh hưởng gì đến họ.
Nín thở trong vòng vài giờ đồng hồ với họ mà nói dễ như trở bàn tay.
Họ lợi dụng sức nước để di chuyển cơ thể về phía trước.
Con sông lớn này không thấy đáy, họ lặn xuống chừng năm sáu phút, đến độ sâu hàng chục mét dưới sông, vẫn chưa thấy đáy.
Vào lúc này, Diệp Huyền Tân đột nhiên cảm nhận thấy một luồng khí lạ.
Anh ngay lập tức trao đổi kịch liệt với Độc Lang và Sát Lang: “Độc Lang, Sát Lang, dừng lại ngay.”
Độc Lang lập tức dừng lại: “Có chuyện gì vậy anh?”
Diệp Huyền Tân: “Cậu có cảm nhận thấy gì đó là lạ không?”
Độc Lang và Sát Lang im lặng, nhắm mắt lại và cảm nhận một cách cẩn thận.
Một lúc sau, hai người mới kinh ngạc nói: “Anh, phải nói là, bên dưới thật sự có gì đó kỳ quái.”
“Bầu không khí này có vẻ thần thánh và mờ ảo. Tôi chưa bao giờ cảm nhận thấy điều này”
Diệp Huyền Tân nói: “Cẩn thận, có chuyện bất thường chắc chắn có điềm không hay”
Đã hiểu!
Tiếp theo, tốc độ lặn của ba người chậm hơn rất nhiều.
Diệp Huyền Tần dẫn đầu ba người bọn họ, đi men theo hướng có luồng không khí kì lạ kia.
Sau khi tiếp tục theo sát khoảng ba phút, Diệp Huyền Tân vô thức.
dừng lại.
Ở phía trước có gì đó bất thường.
Luồng không khí kỳ dị đó càng ngày càng mạnh.
Những luồng ánh sáng phản chiếu từ phía trước khiến họ không thể mở mắt.
Diệp Huyền Tân phải cảm nhận nó bằng khí lực.
‘Vầng sáng có hình bầu dục và tỏa ra một vầng hào quang kỳ lạ. Anh bước đầu kết luận rằng đây là một kết giới nhỏ.
Ai đã bố trí kết giới ở đây? Trong đó rốt cuộc có gì? Đại đạo tặc, “Người nhện”, thậm chí cả con tàu ma vừa bị nuốt chửng, có phải tất cả đều nằm trong kết giới nhỏ này?
Diệp Huyền Tân vô cùng hứng thú với nó.
Anh nói với Độc Lang: “Độc Lang, Sát Lang, tản ra ba hướng, chuẩn bị phá vỡ kết giới này.”
Đã rõ!
Độc Lang và Sát Lang lập tức tản ra, tạo thành một tam giác đều với Diệp Huyền Tân, sẵn sàng tấn công vào cái kết giới nhỏ này.
Một kẻ mạnh trong cảnh gi: n và quỷ, một kẻ siêu cấp mạnh, cộng thêm kẻ cũng sắp trở thành kẻ mạnh, ba người bọn họ liên kết lại cùng nhau ước chừng có thể đột phá thế giới này, huống hồ là kết giới nhỏ này.
Cả ba bắt tay liên minh, bất khả chiến bại.
Diệp Huyền Tần hít sâu một hơi, nhanh chóng phát ra mệnh lệnh: “Ba, hai…”
Kết quả, ngay khi vừa định hô “Một”, Long Thần Vận Quốc trong cơ thể anh đột nhiên gầm lên một tiếng: “Dừng tay, dừng lại cho ta! Hừm!”
Diệp Huyền Tân cau mày, nhanh chóng giao tiếp với Độc Lang và Sát Lang bảng khí lực: “Độc Lang, Sát Lang, dừng lại!”
Hai người họ vội vàng dừng tay, tò mò hỏi: “Có chuyện gì vậy anh?”
Diệp Huyền Tần: “Có chút sự tình, đừng lo lắng”
Độc Lang và Sát Lang gật đầu, sắc mặt nghiêm trọng.
Diệp Huyền Tân và Long Thần Vận Quốc trao đổi với nhau bằng ý niệm: “Long Thần Vận Quốc, chuyện gì thế này?”