Chương : Thánh nữ đang gặp nguy hiểm
Ừ, như vậy mới đúng. Nói đi, có chuyện Tổ trùng Bạch Miêu thở dốc nói: “Tôi có thể cảm nhận được rằng các thánh nữ của Bạch Miêu là Tuyết Mai và Kiều Diễm đang gặp nguy hiểm rất lớn, tốt hơn hết là ngay bây giờ anh nên đi cứu họ đi”
“Hả?”
Trái tim Diệp Huyền Tân đập thình thịch: “Sao lại vậy chứ? Không phải hai người bọn họ đang ở tại Bạch Miêu sao? Đang yên đang lành sao lại xảy ra chuyện được chứ?”
Tổ trùng Bạch Miêu nói: “Họ đã rời khỏi Bạch Miêu từ lâu rồi”
“Cái gì?”
Diệp Huyền Tân sửng sốt: “Đang yên đang lành sao bọn họ lại rời khỏi Bạch Miêu làm gì chứ? Chẳng phải hai người họ cả đời này chưa từng rời khỏi Bạch Miêu sao?”
“Còn nữa, bọn họ rời đi vào lúc nào? Cuối cùng đã gặp phải nguy hiểm gì?”
Tổ trùng Bạch Miêu đáp: “Tại sao họ lại rời khỏi Bạch Miêu, chẳng lẽ trong lòng anh không biết sao?”
Diệp Huyền Tân cười một cách lạnh lùng, rồi sau đó anh lại dùng sức mạnh tinh thần đánh ra một đường.
“Á”
“Tôi sai rồi, tôi sai rồi” Tổ trùng Bạch Miêu hét lên một cách thê thảm.
Diệp Huyền Tân: “Nói mau, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Tổ trùng Bạch Miêu nói: “Ai da, nói thật cho anh biết. Ngay sau khi anh vừa rời khỏi Bạch Miêu thì Tuyết Mai liền dẫn Kiều Diễm rời khỏi đó luôn. Khoảng cách chênh lệch múi giờ giữa hai người khi rời khỏi Bạch Miêu chưa đầy nửa giờ. Tôi nói như vậy, anh có thể hiểu tại sao họ lại rời đi rồi chứ?”
Diệp Huyền Tân im lặng.
Nếu anh đoán không sai thì Tuyết Mai và Kiều Diễm muốn đi tìm anh.
“Ai da, xin hỏi thế gian tình là gì mà cứ luôn khiến cho người ta chấp nhận lao đầu vào chỗ chết như vậy chứ”
Diệp Huyền Tần: “Bọn họ đã gặp phải nguy hiểm gì vậy?”
Tổ trùng Bạch Miêu lắc đầu: “Chuyện này thì tôi không biết, nhưng thánh nữ và tôi là quan hệ chủ tớ và chúng tôi có mối liên hệ tâm linh tương thông với nhau. Tôi có thể cảm nhận được rằng hiện tại hai người họ đang bị đe dọa bởi một mối nguy hiểm rất lớn”
Diệp Huyền Tần: “Mau nói cho tôi biết vị trí của họ, tôi sẽ đi cứu họ ngay”
Tổ trùng Bạch Miêu: “Thôn Đông Ngụy, hai người họ đã ở lại thôn Đông Ngụy được vài ngày rồi”
Thôn Đông Ngụy sao?
Đột nhiên trong lòng Diệp Huyền Tân xuất hiện một dự cảm chẳng lành.
Thôn Đông Ngụy là một nơi cực kỳ nhạy cảm. Bọn họ đi đến thôn Đông Ngụy, e rằng lành ít dữ nhiều.
Sắc mặt của Diệp Huyền Tân ảm đạm, anh ra lện Lang. Đi thôi. Chúng ta đến thôn Đông Ngụy”
Độc Lang và Sát Lang ngạc nhiên nhìn Diệp Huyền Tân: “Anh à, tại sao lại đến thôn Đông Ngụy, không phải chúng ta đi gặp chị dâu sao?”
Độc Lang, Sát Diệp Huyền Tần hít một hơi thật sâu và nói: “Thánh nữ của Bạch Miêu Tuyết Mai và Kiều Diễm đã đến thôn Đông Ngụy và đang gặp nguy hiểm”
Khuôn mặt của Độc Lang và Sát Lang liền chùng xuống: “Chết tiệt, bọn họ rời khỏi Bạch Miêu làm gì vậy chứ? Chỉ gây thêm phiền phức.
cho chúng ta mà thôi.”
“Đi nào”
lệp Huyền Tân nói: “Vừa đúng lúc xem xem Tuyết Mai và Kiều Diễm có cách nào có thể giết được Trùng Tam Thanh hay không”
“Đi”
Ba người họ lao tới thôn Đông Ngụy với khí thế hừng hực.
Tại Thôn Đông Ngụy, trong khu rừng nhỏ ở phía đông đầu làng, có ba bóng người đang lén lút mài một ít dược liệu.
Ba người này không phải ai khác mà họ chính là Tuyết Mai, Kiều Diễm và tộc trưởng của Bạch Miêu là Miêu Chấn Phong, người vừa được Kiều Diễm gọi từ Bạch Miêu đến.
Miêu Chấn Phong nói: “Tuyết Mai, Kiều Diễm, hai người có chắc rằng trong cơ thể của dân làng ở thôn Đông Ngụy thực sự là Trùng Tam Thanh không?”
“Đừng hiểu lầm, không phải là tôi không tin hai người mà chỉ là hiện tại Trùng Tam Thanh rất hiếm thấy nên không thể tin được”
Tuyết Mai trịnh trọng nói: “Tộc trưởng, tôi dám dùng tính mạng của mình ra thề rằng chắc chắn là Trùng Tam Thanh. Tuy rằng tôi chưa từng nhìn thấy Trùng Tam Thanh bao giờ, nhưng bất kể đặc điểm gì của cổ trùng trong cơ thể người dân thôn Đông Ngụy đều giống như trong các cuốn sách cổ miêu tả. Tất cả các chỉ tiết đều rất giống”
Miêu Chấn Phong hít một hơi thật sâu rồi vỗ vỗ trán nói: “Ai da, Trùng Tam Thanh lại xuất hiện trở lại sẽ mang đến tai họa cho dân tộc Miêu. Lần này chúng ta phải loại bỏ hoàn toàn Trùng Tam Thanh mới được”
Tuyết Mai thận trọng nói: “Tộc trưởng, ông có chắc là đơn thuốc của ông có thể giết được Trùng Tam Thanh không?”
Miêu Chấn Phong cười một cách đau khổ: “Tôi chưa từng đối phó với Trùng Tam Thanh bao giờ nên tôi cũng không dám chắc phương thuốc này có hữu hiệu hay không”
“Tuy nhiên, đây là đơn thuốc duy nhất được ghi trong sách của tổ tiên để đối phó với Trùng Tam Thanh. Chúng ta chỉ có thể thử đơn thuốc này xem sao.”