Chương : Trình
Hạ Vũ không thể vượt qua cửa ải này Từ Lam Khiết gật đầu: “Huyền Tân, cho dù chúng ta có thể tìm ra lai lịch của Daisy thì có thể làm gì được chứ? Lần này tập đoàn Diệp Linh cũng khó có thể vượt qua ải này”
Diệp Huyền Tân nhìn Từ Lam Khiết rồi anh nở nụ cười trên mặt: “Lam Khiết, anh hỏi em này, em có muốn tập đoàn Diệp Linh lấy lại vinh quang không?”
Từ Lam Khiết nói: “Đương nhiên là có. Đây là nỗ lực chung của hai chúng ta, làm sao em có thể cam tâm để nó biến mất được chứ”
Diệp Huyền Tân: “Được, chỉ cần em muốn thì anh có thể khiến cho tập đoàn Diệp Linh tiếp tục sống. Em yên tâm, chuyện này cứ giao cho anh”
Từ Lam Khiết gật đầu.
Cô tin vào Diệp Huyền Tân.
Cô lại nói: “Huyền Tân, chúng ta hãy nói chuyện của tập đoàn Diệp Linh sau đi. Chuyện quan trọng hàng đầu bây giờ là bệnh của Cá Nhỏ.”
“Anh nói xem rốt cuộc bệnh của Cá Nhỏ là bệnh quái quỷ gì vậy, anh có chắc là anh có thể chữa khỏi cho cô ấy không?”
Thành thật mà nói, Diệp Huyền Tân cũng không hoàn toàn chắc chắn.
Thực chất căn bệnh của Trình Hạ Vũ là do trùng Đồng Tâm gây ra.
Mặc dù anh đã thảo luận với tổ trùng Bạch Miêu về phương pháp chữa bệnh nhưng ngay cả tổ trùng Bạch Miêu cũng không dám bảo đảm.
Hiện tại chỉ có thể thử xem sao.
Mặc dù trong lòng Diệp Huyền Tân nghĩ vậy, nhưng anh vẫn an ủi Từ Lam Khiết: “Lam Khiết à, em hãy yên tâm đi. Cho dù dùng hết tài nguyên của Đại Hạ thì anh cũng sẽ chữa lành cho Cá Nhỏ”
Từ Lam Khiết cố nặn ra một nụ cười.
Cô nghe giọng điệu và ý tứ của Diệp Huyền Tân thì biết có lẽ anh cũng không hoàn toàn chắc chắn rằng có thể chữa khỏi được cho Cá Nhỏ.
Tiếp theo, Diệp Huyền Tân chuẩn bị nói với họ về tình trạng của Trình Hạ Vũ nên tất nhiên là Tống Hoàng Thống không thích hợp để ở đó.
Diệp Huyền Tân nói với Độc Lang: “Độc Lang, đưa anh ta đến đồn cảnh sát để thẩm vấn kỹ hơn”
Độc Lang nói: “Anh à, em nghĩ chúng ta cứ đưa anh ta tới tòa án quân sự sẽ tốt hơn đó”
“Trước đây Tống Hoàng Thống này là một bác sĩ quân y. Anh ta từng hành nghề y trong cục quân y. Nói không chừng có thể anh ta đã động tay động chân với quân nhân của chúng ta. Những người như vậy cần phải điều tra cẩn thận”
ồ?
Ánh mắt của Diệp Huyền Tân càng lạnh lùng hơn: “Vậy thì gửi anh ta cho tòa án quân sự điều tra kỹ lưỡng đi. Nếu như anh ta không thành thật mà không chịu nói ra sự thật thì cứ giao cho Kính Lang tra tấn bức cung”
Độc Lang: “Rõ ạ”
Độc Lang kéo Tống Hoàng Thống đi.
Tống Hoàng Thống đã hoàn toàn tuyệt vọng, anh ta cũng xuất thân từ quân đội và đã nghe nói về danh tiếng lẫy lừng của Kính Lang.
Nếu rơi vào tay Kính Lang thì dù anh ta không chết cũng phải bị lột da.
Nhóm người này có thể sử dụng tới sức mạnh của Kính Lang thì chắc chăn không phải là kẻ đầu đường xó chợ.
Hôm nay anh ta đã chọc giận mấy vị thần tiên nên họ mới an bài cho anh ta một đám đối thủ như vậy.
Tống Hoàng Thống bị bắt đi và phòng bệnh trở nên yên tĩnh.
Diệp Huyền Tân hít một hơi thật sâu và nói: “Cá Nhỏ, chúng ta hãy nói về tình trạng bệnh của em”
“Được”
Mọi người đều nhìn Diệp Huyền Tân bằng ánh mắt sáng quắc.
Diệp Huyền Tân lại hít một hơi thật sâu và nói: “Không biết mọi người đã từng nghe nói về trùng cổ chưa?”
Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyên bối rối, Trình Hạ Vũ lại lóe sáng “Anh rể, em đã nghe nói về con trùng cổ rồi. Chúng được miêu tả trên ti vi và trong sách”
“Đây là một loại độc tố đặc biệt đối với người Miêu. Nó rất kỳ diệu, thậm chí nó có thể kiểm soát được giới tính của thai nhi…”
trong khi đó ánh mắt của Diệp Huyền Tân nói: “Loại độc của trùng cổ này là có thật và nó phức tạp hơn nhiều so với em nghĩ. Có thể nói đây là một trong những loại chất độc phức tạp nhất trên thế giới”
Trình Hạ Vũ có vẻ đăm chiêu: “Hả, ghê gớm như vậy sao? Em còn đang định nuôi một con trùng cổ để chơi cho vui nè”
Diệp Huyền Tân: “..”
Giống như cô ấy mong muốn, bây giờ có một con trùng cổ trong cơ thể của cô ấy rồi, một trùng Đồng Tâm.
Trình Hạ Vũ nói: “Đúng rồi, anh rể. Sao anh lại nói cho chúng em biết chuyện này, chẳng lẽ…”
Trình Hạ Vũ nhìn xuống cơ thể của cô ấy. Đọc tại truyen.one để chúng mình lên chương mới nhé!
Diệp Huyền Tân gật đầu: “Đúng vậy. Cá Nhỏ à, em đã bị người ta hạ độc. Trên thực tế, bây giờ trong cơ thể em có một con trùng cổ”
“Tất cả những biểu hiện ra bên ngoài của căn bệnh của em đều do con trùng cổ kia làm. Cho nên bệnh viện mới không thể phát hiện ra bệnh của em.
“Cái gì?”
Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyên sởn tóc gáy tại chỗ, hai người kinh ngạc nhảy dựng lên: “Trong cơ thể của Cá Nhỏ có một con trùng sao?”
“Thật là đáng ghét mà, ai đã ra tay với Cá Nhỏ như vậy chứ. Huyền Tân à, nhất định anh phải giúp Cá Nhỏ lấy con trùng đó ra”