Chương :
“Ngày hôm nay ông làm tổn hại Trình Hạ Vũ, ông nói xem tôi có giết chết ông không?”
Đại Vu Miêu Kỳ nói: “Cậu phải nghĩ cho kỹ vào, nếu như cậu dám làm tôi bị thương thì Trình Hạ Vũ cũng sống không bằng chết đâu”
Diệp Huyền Tân: “Ông hơi tự tin thái quá với trùng đồng tâm rồi đấy”
Đại Vu Miêu Kỳ nhìn Diệp Huyền Tân: “Cậu có ý gì? Tôi hiểu rõ uy lực của trùng đồng tâm, tôi đương nhiên là tự tin rồi”
Diệu Huyền Tần: “Nếu như trùng đồng tâm trong người Trịnh Hạ Vũ bị giết chết rồi thì sao?
Sao có thể!
Đại Vu Miêu Kỳ vội vàng phủ nhận: “Trên thế gian này trừ tôi ra, tuyệt đối không có người thứ hai có thể giết chết được trùng đồng tâm, cậu đang lừa tôi, cậu chắc chắn đang lừa tôi”
Diệu Huyền Tân: “Đúng đấy, quả thật không có ai có thể giết được trùng đồng tâm, nhưng nếu như người giết chết trùng đồng tâm là đồng loại của nó, trùng cổ thì sao?”
Đại Vu Miêu Kỳ sợ hãi nhìn Diệp Huyền Tân: “Cậu nói là, cậu đã dùng đến Tổ trùng Bạch Miêu?”
“Đáng chết, đáng chết, có phải cậu đã động đến Tổ trùng Bạch Miêu rồi không?”
Diệp Huyền Tân gật đầu: “Coi như ông thông minh!”
Đại Vu Miêu Kỳ lại vội vàng lắc đầu phủ định: “Không đúng không đúng, cho dù là Tổ trùng Bạch Miêu cũng không có năng lực giết chết trùng đồng tâm!”
“Các người căn bản không giết chết được trùng đồng tâm, cậu đang lừa tôi!”
Diệu Huyền Tần nói: “Đúng đấy, ngay cả Tổ trùng Bạch Miêu cũng không giết được trùng đồng tâm, nhưng lẽ nào ông quên chuyện Trình Hạ Vũ là huyết mạch thần long rồi sao?”
“Ông nhòm ngó Trình Hạ Vũ cũng là vì nhìn trúng huyết mạch thuần long của cô ấy thôi”
“Huyết mạch thuần long cộng thêm Tổ trùng Bạch Miêu còn chưa thể giết chết được trùng đồng tâm ư?”
Sắc mặt Đại Vu Miêu Kỳ lại biến đổi lần nữa: “Huyết mạch thuần long, đúng đấy, sao tôi có thể bỏ qua Huyết mạch thuần long được, thế nhưng, tôi không tin Huyết mạch thuần long lại mạnh như vậy đâu!”
Nói xong, Đại Vu Miêu Kỳ và trùng đồng tâm của Trịnh Hạ Vũ dùng sức mạnh của ý niệm để liên kết với nhau, lúc này trùng đồng tâm của Trịnh Hạ Vũ đã bị Diệp Huyền Tân thu phục rồi, anh mang nó trên người, đợi phản lại Đại Vu Miêu Kỳ.
Dưới mệnh lệnh của Diệp Huyền Tân, trùng đồng tâm bắt đầu phản lại Đại Vu Miêu Kỳ. Đại Vu Miêu Kỳ căn bản không có bất cứ phòng ngự nào, ông ta bị trùng đồng tâm cắn trả, miệng phun ra máu tươi, lảo đảo lùi về sau ba bước.
“Thật sự, không ngờ là sự thật, chết tiệt!” Đại Vu Miêu Kỳ lau máu ở khóe miệng: “Thậm chí các người còn thu phục trùng đồng tâm của tôi để dùng, tôi đánh giá thấp các người quá rồi”
Diệp Huyền Tân: “Bây giờ hối hận vẫn còn kịp, mau kể hết mọi chuyện của ông cho chúng tôi, nói không chừng tôi còn có thể giữ cho ông được toàn mạng!”
Đại Vu Miêu Kỳ ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn Diệp Huyền Tân: “Không phải cậu cho rằng tôi chỉ có một thủ đoạn là trùng đồng tâm đó đấy chứ”
“Đã đến lúc cậu gặp con át bài chủ chốt của tôi rồi”
Diệp Huyền Tân hứng thú nhìn Đại Vu Miêu Kỳ: “Ờ, đừng nói tôi chưa cho ông cơ hội, ông có thủ đoạn gì cứ dùng hết đi!”
Đại Vu Miêu Kỳ vô cái đầu nhỏ của trùng vương, nói: “Trùng vương, tao phải bỏ ra rất nhiều mới có thể nuôi mày thành tài được đấy”
“Tục ngữ nói nuôi binh nghìn ngày, dùng binh một lúc, hôm nay tới lượt mày chiến đấu vì tao rồi”
“Lên đi, phá hủy sức lực của bọn chúng, tao sẽ thưởng hậu hĩnh cho!”
Bộp bộp bộp!
Trong nháy mắt, tùng vương bay lên không trung, bắt đầu tiến vào trạng thái chiến đấu kịch liệt, nó phun ra đòn công kích tinh thần lực cực mạnh, muốn phá hủy tinh thần lực của mấy người Diệp Huyền Tân.
Tinh thần lực của trùng vương vô cùng mạnh, nếu như là người bình thường, cho dù là người mạnh cũng sẽ bị tinh thần lực của trùng vương công kích, nhẹ thì điên điên khùng khùng, nặng thì thành người thực vật!
Nhưng, mấy người Diệp Huyền Tân không phải người bình thường, bọn họ đều là những người mạnh đứng ở đỉnh cao của thế giới võ đạo, tỉnh thần lực của trùng vương không làm bọn họ bị thương quá nặng được.
Thậm chí mấy người còn mặt không đổi sắc, bình tĩnh đối phó, mấy giây sau, Diệp Huyền Tân không kiên nhẫn nữa, anh dứt khoát công kích lại.