Chương :
Ông trưởng thôn hít một hơi lạnh: “Nghe nói trùng cổ vô cùng thích ăn thịt người, nhiều tùng cổ ăn thịt người ở đây như vậy thật sự là một cảnh tượng thảm họa mà”
Hắc Lang: “Anh, anh hạ lệnh đi, tiêu diệt hết những con trùng cổ này!”
Không đợi Diệp Huyền Tân đáp, trùng cổ đã lấy bọn họ làm trung tâm, bao vây bốn phương tám hướng. Những con trùng cổ này dâng lên như thác, vô cùng khủng khiếp!
Mấy người Diệp Huyền Tân bị kẹp ở chính giữa căn bản không có đường trốn thoát.
Mấy người Hắc Lang đột nhiên bị cảnh tượng khủng bố này làm cho.
kinh ngạc, họ không có phản ứng gì. Thời khắc then chốt, vẫn là Diệp Huyền Tân thi triển sức mạnh, tạo nên màn ngăn cách, bao bọc bọn họ lại, ngăn sự tấn công của trùng cổ.
Trùng cổ đều đập vào lá chẳn khí kình, bị đánh bật ra. Thế nhưng lực tấn công của bọn chúng thật sự quá mạnh, lá chắn khí kình suýt chút nữa bị bọn chúng đập vỡ.
Mấy người Hắc Lang hoàn hồn, lần lượt thi triển sức mạnh, gia tăng thêm lá chắn khí kình cho Diệp Huyền Tân: “Mọi người có cảm thấy cảnh tượng này hơi quen không?”
Diệp Huyền Tân mở miệng hỏi. Mấy người Hắc Lang lần lượt lắc đầu: “Anh, từ trước tới giờ em chưa từng nhìn thấy cảnh nào khủng bố như vậy”
“Số lượng trùng cổ ở nơi này phải gấp mấy lần so với số tùng cổ mà tộc Bạch Miêu Hắc Miêu nuôi dưỡng ban đầu”
Diệp Huyền Tần gật đầu: “Ừ, quả thật là như vậy. Lế nào mọi người không cảm thấy cảnh này rất giống đại trận vạn cổ sao?”
Như người bàng hoàng tỉnh dậy trong cơn mơ, mấy người Hắc Lang lần lượt đáp: “Không sai, đây quả thật là đại trận vạn cổ”
“Trước đó chúng ta cũng từng nhìn thấy đại trận vạn cổ trong làng Miêu, thế nhưng lần đó xét về quy mô hay lực sát thương thì đều không bằng được lần này”
“Đại trận vạn cổ này chắc chắn là Đại Vu Miêu Kỳ và trùng vương liên thủ bố trí ra”
Diệp Huyền Tân gật đầu “Theo những gì tôi biết, bố trí đại trận vạn cổ nhất định phải là trùng tộc mới được.”
“Không sai, tôi cũng nghĩ như vậy”
“Tôi nghi ngờ trùng vương đó thật ra là trùng tộc mà Đại Vu Miêu Kỳ đã hao tổn tâm tư sức lực nuôi dưỡng”
“Trước đó Đại Vu Miêu Kỳ đã nhìn trúng Huyết mạch thuần long của Trịnh Hạ Vũ, có lẽ là muốn để Trình Hạ Vũ làm thánh nữ”
“Có trùng tộc rồi, có thánh nữ rồi, ông ta đương nhiên có thể khôi phục lại Hắc Miêu!”
“Tôi nghi ngờ đây chính là mục đích mà Miêu Kỳ làm ra những việc này!”
Mấy người Hắc Lang bàng hoàng tỉnh ngộ.
“Không sai, anh ta hao tâm tổn sức nuôi dưỡng trùng tộc, tìm người làm thánh nữ, ngoại trừ việc xây dựng lại Hắc Miêu ra, tôi không nghĩ ra được khả năng thứ hai nữa”
“Hắc Miêu làm ra bao nhiêu việc độc ác, cả thế gian này đều không dung túng được, tuyệt đối không được để anh ta thành công”
“Tiêu diệt trùng tộc, giết chết Đại Vu Miêu Kỳ, thay trời hành đạo!”
Diệp Huyền Tần: “Đi, bắt tặc trước bắt vương, chúng ta đi tìm Đại Vu Miêu Kỳ và trùng vương”
Mấy người Hắc Lang lần lượt làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu: “Anh, bỏ lá chắn khí kình đi, hôm nay chúng ta phải đấu một trận ra trò với trùng cổ”
“kết quả là nằm đấm của chúng ta cứng hơn hay là sức công kích của trùng cổ mạnh hơn, chúng ta cứ thử đấu xem”
Diệp Huyền Tân lắc đầu: “Phải tiêu diệt đám trùng cổ này, không cần chúng ta phải động tay!”
Nói xong, Diệp Huyền Tân thẳng thừng dùng sức mạnh ý niệm điều khiển lá chẳn khí kình, lá chắn khí kình trở thành một cái lưới lớn bao phủ cả bầu trời, bao vây hết đám trùng cổ đó.
Đám trùng cổ hoảng loạn, điên cuồng tấn công mạng lưới, muốn trốn ra. Thế nhưng, căn bản chỉ vô tích sự mà thôi, mạng lưới của Diệp Huyền Tân thật sự quá kiên cố.
Diệp Huyền Tân tiến lên phía trước từng bước một, mạng lưới cũng theo sau, đám trùng cổ liều mạng chiến đấu, nhưng căn bản là chẳng thấm vào đâu.
Dọc theo hai kilomet của sơn cốc, xác chết trên mặt đất mới dần dần thưa đi, nơi xa xa, Diệp Huyền Tân nhìn thấy trùng vương đang dần tiêu biến, nó điên cưồng đập cánh, trong miệng phát ra những âm thanh lộc cộc lộc cộc, dùng sức mạnh tinh thần khống chế trùng triều.