Chiến Thần Phong Vân

chương 2466

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Diệp Huyền Tần nhìn xung quanh nhưng không thấy bóng dáng của Sát Lang, sắc mặt anh liền trầm xuống. Quả nhiên đã xảy ra chuyện.

Anh trầm giọng hỏi: “Sát Lang đâu?”

Độc Lang cúi đầu, anh ta cảm thấy vô cùng áy náy, giọng nói có chút buồn bã: “Anh, mọi người đã cố gắng tìm khắp nơi rồi nhưng vẫn không tìm thấy Sát Lang.” Diệp Huyền Tần nhíu mày: “Tôi đã khoanh vùng vị trí cụ thể của Sát Lang rồi, tại sao vẫn không tìm thấy?”

Độc Lang nói: “Khi mọi người đến đó thì Sát Lang đã đi rồi, mọi người lần theo khí tức của Sát Lang để tìm anh ấy, nhưng đi được một lúc thì khí tức ấy bỗng nhiên biến mất, vì vậy mới mất dấu vết của Sát Lang. “Giống như là có ai đó đã cố tình xóa đi khí tức của Sát Lang vậy.”

Nghe đến đây, Diệp Huyền Tần bỗng trở nên lo lắng.

Khí tức của Sát Lang không thể đột nhiên vô duyên vô cớ mà mất đi được, vì vậy khả năng rất lớn là đã bị ai đó xóa đi.

Nếu chuyện này là thật thì chắc chắn Sát Lang đang gặp nguy hiểm.

Diệp Huyền Tần coi Sát Lang như là anh em của mình, nếu anh ta thật sự xảy ra chuyện. Mới nghĩ đến đây thôi, Diệp Huyền Tần đã không dám nghĩ thêm nữa.

Mặc dù Diệp Huyền Tần đang rất lo lắng cho Sát Lang nhưng anh vẫn cố giữ bình tĩnh, lúc này nhìn Diệp Huyền Tần khó có ai có thể nhận ra là tâm trạng của anh cũng đang thấp thỏm không yên, anh an ủi mọi người: “Mọi người không cần quá lo lắng, bây giờ tôi sẽ dùng kình khí của mình để xác định vị trí của Sát Lang”

“Sát Lang có lẽ vẫn đang an toàn, nếu anh ta gặp chuyện thì tôi đã cảm nhận được rồi.”

Mọi người nhìn Diệp Huyền Tần, ánh mắt ai cũng đầy sự hi vọng.

Mặc dù ai cũng biết những lời này của Diệp Huyền Tần chỉ là đang an ủi bọn họ, thế nhưng bọn họ vẫn hi vọng, vẫn gượng ép bản thân phải tin đây là sự thật, Sát Lang chắc chắn vẫn an toàn.

Bọn họ không thể chấp nhận được việc Sát Lang đã bị người khác giết hại.

Diệp Huyền Tần nhắm mắt, cả người anh toát ra một luồng khí, rất nhanh sau đó luồng khí này tỏa ra khắp nơi, nơi đâu cũng tràn ngập kình khí của anh, không gian lan tỏa vô cùng rộng lớn.

Bây giờ việc vận kình khí để nó lan tỏa ra với không gian rộng lớn như thế này là một việc hết sức đơn giản với Diệp Huyền Tần.

Chưa được bao lâu thì Diệp Huyền Tần đã mở mắt, nói: Tim được rồi. trang gặp sự cố, cả nhà qua trang mới cuối chương đọc tiếp nhé!

Nghe vậy, mọi người đột nhiên trở nên vô cùng căng thắng Diệp Huyền Tần nói: “Tôi cảm nhận được khí tức của Sát Lang ở gần Vạn Ác Cốc. Anh ta vẫn còn sống.

Nghe Diệp Huyền Tần nói Sát Lang vẫn còn sống ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm như đã trút được gánh nặng, thế nhưng ngay sau đó bọn họ lại cảm thấy chuyện này có gì đó không được bình thường. “Sát Lang tại sao lại đến Vạn Ác Cốc? Anh ta đang bị thương rất nặng, Vạc Ác Cốc lại không phải là nơi thích hợp để điều trị vết thương “Đúng vậy, tôi cũng thấy chuyện này nhất định là có vấn đề. “Chúng ta mau đi tìm Sát Lang, không có thời gian để chần chừ nữa đâu.”

Đi.

Diệp Huyền Tần vừa ra lệnh, tất cả mọi người lập tức ngưng bàn tần, nhanh chóng đi đến Vạn Ác Cốc.

Khi bọn họ vừa mới rời khỏi, trong góc khuất phía xa có hai người từ từ bước ra.

Hai người này chính là Ảnh Chủ của Âm Ti và Diệp

Hiện Tần.

Lúc nãy, Ảnh Chủ đã phải dùng một lực đạo vô cùng mạnh để che giấu tức khí của ông ta và Diệp Hiên Tần, chính vì vậy mà Diệp Huyền Tần mới không cảm nhận được sự xuất hiện của hai người.

Ảnh Chủ đắc ý cười to, vô cùng khinh thường nói: “Haha, không ngờ Diệp Huyền Tần lại dễ dàng trúng kế điệu hổ ly sơn của ta, cái danh Thần Soái của anh ta cũng chỉ được như vậy thôi sao? Anh ta còn kém xa sư phó của mình.”

Diệp Hiến Tần nói: “Ảnh Chủ Lão Tổ, người đừng xem thường Diệp Huyền Tần. Suy nghĩ của anh ta không ai có thể đoán được, anh ta rất giỏi việc che giấu năng lực của bản thân, hành động lại vô cùng thần bí. Những gì mà người nhìn thấy chắc chắn không phải là năng lực thực sự của anh ta.”

Ảnh Chủ trừng mắt nhìn Diệp Hiên Tần, lập tức bị Diệp Hiến Tần dọa sợ khiếp vía, không dám thở mạnh. “Cậu đang dạy tôi làm việc?” Ảnh Chủ Lão Tổ hỏi ngược lại.

Diệp Hiên Tần liên tục khoát tay: “Ảnh chủ lão tổ ngài hiểu lầm rồi, tôi không có ý này. Là lỗi của tôi, tôi không nên ăn nói tùy tiện…

Ảnh chủ lão tổ hừ lạnh một tiếng: “Hừ, lần sau không thể làm theo luật này được nữa. Đi, đi đòi lại tài sản quốc gia từ tập đoàn Đạo Vương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio