Chiến Thần Phong Vân

chương 2517

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Cho đến sau hai giây Diệp Huyền Tân xách anh ta lên thì Lý Nghĩa Chính cuối cùng cũng nhận ra nguy hiểm, anh ta hét lên một tiếng “mẹ ơi”.

Yếu, thực sự quá yếu rồi.

Đây là nhận định mà mấy người Diệp Huyền Tân dành cho Lý Nghĩa Chính.

Sau mấy giây Diệp Huyền Tân bắt giữ thì anh ta mới có phản ứng, chứng tỏ rằng anh ta chỉ là một võ giả bình thường.

Nếu như là một cường giả ở cấp chiến thần trở lên thì ngay khi Diệp Huyền Tân vừa chuyển động liền có thể phát hiện ra.

Thực lực yếu như vậy lại có thể hiểu được thuật xuyên không thì chắc chắn trăm phần trăm là bí thuật mà Cự Chưởng thần bí truyền lại cho anh ta.

Ngay khi Lý Nghĩa Chính định thần lại, anh ta lập tức lấy ra một lá bùa từ trong lồng ngực của mình rồi ra sức bóp nát nó.

Lá bùa đó ngay lập tức bùng cháy và ngọn lửa hình thành nên hình dạng của một con dao pha, chém nát không gian ở trước mặt.

Diệp Huyền Tân rõ ràng cũng nhìn thấy rằng không gian ở trước mặt anh bị ngọn lửa dao pha chém ra một khe hở.

Một sự nhiễu loạn không gian dữ dội phóng ra từ bên trong khe hở không gian và muốn cuốn Diệp Huyền Tân và Lý Nghĩa Chính vào trong.

May mắn là Diệp Huyền Tân phản ứng nhanh nhẹn đã tóm lấy Lý Nghĩa Chính lùi lại mấy bước, cuối cùng mới tránh được sự càn quét của sự nhiễu loạn không gian.

Diệp Huyền Tân lo lắng rằng Lý Nghĩa Chính sẽ giở thủ đoạn cũ nên đã thêm một luồng kình khí lên người của anh ta, làm đứt gân mạch của anh ta rồi ném anh ta xuống đất.

Gân mạch của anh ta đã bị cắt đứt, lúc này anh ta đã trở thành một kẻ vô dụng nên cho dù có muốn sử dụng lá bùa không gian cũng vô dụng.

Aaaaal Lý Nghĩa Chính phẫn nộ gào thét, cũng không biết là vì đau, hay là hù dọa, hay là vì tức giận.

“Các người là ai, rốt cuộc các người là ai?” Lý Nghĩa Chính đau khổ tột cùng quát.

Đám người Độc Lang cũng xuất hiện và bao vây xung quanh Lý Nghĩa Chính.

Diệp Huyền Tân giãm một chân lên người Lý Nghĩa Chính, khiến cho anh ta lật người lại, đối mặt với anh: “Sao vậy, ngay cả ông chủ của nhà ngươi mà cũng không biết sao?”

Khi nhìn thấy Diệp Huyền Tân, cả người của Lý Nghĩa Chính không khỏi run lên và nói: “Diệp Huyền Tân… Là anh, Diệp Huyền Tân!”

“Vậy mà anh… anh lại dám đuổi đến nơi này à”

Diệp Huyền Tân nói: “Phí lời, anh bày ra âm mưu để cho thế lực bí ẩn bắt cóc vợ của tôi, đừng nói đến nơi ở này của anh, cho dù anh có chạy đến chân trời góc biển thì chắc chắn tôi cũng sẽ tìm được anhI”

“Nói cho tôi biết, vợ của tôi Từ Lam Khiết ở nơi nào?”

Lý Nghĩa Chính nói: “Tôi…… Tôi không hiểu anh đang nói gì.

Cái gì mà Từ Lam Khiết vợ của anh chứ…..

Diệp Huyền Tân cười lên một cách hung tợn: “Rất tốt, tôi thích tính cứng đầu của anh đấy. Trước đây tôi thật sự còn lo rằng anh sẽ nói ra sự thật ngay lập tức khi tôi vừa hỏi, như vậy thì tôi sẽ không còn cách nào để kiếm cớ để hành hạ và trút giận lên anh được nữa”

“Yên tâm đi, tôi đảm bảo một lát nữa sẽ khiến cho anh cảm thấy vô cùng sung sướng”

Lý Nghĩa Chính đầy vẻ sợ hãi, anh ta đã từng nghe nói về danh tiếng của Thần Soái, rốt cuộc những thủ đoạn tra tấn của anh khủng khiếp đến mức nào ư? Nói theo cách này, Kính Lang mà anh tự tay xây dựng nên chính là cơ sở tra hỏi và tra tấn lớn mạnh nhất ở Đại Hạ!

Anh ta đã cảm thấy sợ hãi và niềm tin ở trong lòng lần đầu tiên trở nên lung lay.

Diệp Huyền Tân quay người lại, một tia kình khí phóng về phía ngôi mộ của Tú Vy.

Đất ở trên ngôi mộ của Tú Vy bị thổi bay và để lộ một cái quan tài ra ngoài.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio