Chương :
Tào Đại Minh nói: “Tôi cũng chỉ là bất đắc dĩ mới làm như vậy. Được rồi, việc cũng đã đến nước này rồi, tôi cũng chẳng thể nào biện minh cho bản thân mình nữa, phản đồ thì là phản đồ thôi”
“Mặt Sẹo, nghe tôi khuyên một câu, chỉ cần anh đi cùng tôi, tôi đảm bảo sẽ cho anh một tiền đồ rộng mở, thế nào?”
Mặt Sẹo chần chờ một lát, nói: “Vậy cậu nói một chút, tôi với cậu làm việc với nhau thì có gì tốt nào?”
Tào Đại Minh nói: “Anh muốn cái gì nào?”
Mặt Sẹo suy nghĩ một lát, nói: “Hai mươi cân linh thach”
Tào Đại Minh ngạc nhiên nói: “Anh điên rồi, anh cũng là lão nhân, anh chắc phải biết hai mươi cân linh thạch có nghĩa là gì”
“Đây chính là thu hoạch một tháng ròng rã của một trăm phu đoàn, cho anh từng đó thì trăm phu đoàn kia cả tháng liền không ăn không uống gì được.”
Mặt Seo nói: “Không phải không có cách, tôi muốn hai mươi cân linh thạch ngay bây giờ, tôi sẽ cáo trạng cho chị Hỏa Phượng”
Con mẹ anh…
Tào Đại Minh đau cả đầu: “Mặt Sẹo, ánh mắt của anh có thể nhìn xa trông rộng một chút được không. Bây giờ anh cần đến hai mươi cân linh thạch để làm gì chứ? Dùng hết rồi thì không phải sẽ trở thành một kẻ nghèo rớt mồng tơi sao?”
“Mà anh lại ngay lập tức muốn hai mươi cân linh thạch của tôi, sẽ rất dễ làm cho Bách phu trưởng để mắt tới. Chỉ sợ anh có thể sẽ trở thành mục tiêu rồi mất mạng”
Mặt Sẹo: “Ừm, cũng đúng. Được rồi, tôi không muốn linh thạch, tôi lựa chọn vạch trần cậu”
Tôi…
Tào Đại Minh lộn xộn: “Mặt Sẹo, đứng lại cho tôi!”
“Như vậy đi, tôi cho anh một lợi ích chắc chắn anh sẽ động tâm, như thế nào?”
Mặt Sẹo nói: “A, nói một chút, để xem tôi có thể rung động hay không nào”
Tào Đại Minh nói: “Nói thật với anh, lần này tôi đức ở đội Bách phu trưởng, thực lực rất mạnh. Ông ta đã đồng ý với tôi, để cho tôi đứng ở vị trí thứ hai của trăm phu đoàn của ông ta.
Nếu như anh cũng đến, tôi dành cho anh vị trí người đứng thứ hai thì thế nào?”
Mặt Sẹo lắc đầu: “Không được”
Tào Đại Minh đã không còn kiên nhẫn nữa: “Vậy rốt cuộc anh muốn gì”
Mặt Seo nói: “Cậu đừng nghĩ tôi là đồ ngu mà lừa gạt, người ta hứa hẹn để cậu làm người đứng thứ hai, đoán chừng là khi kế hoạch thành công rồi thì cậu mới có thể là người đứng thứ hai.”
“Nhưng kế hoạch của gã ta đều bị lộ, căn bản là không có khả năng thành công, làm sao cậu còn có thể làm người đứng thứ hai được?”
“Đối phương thậm chí sẽ có thể nghi ngờ là cậu mật báo, không chừng còn giết cậu”
Lộp bộp!
Nghe Mặt Sẹo nói như thế này, trong lòng Tào Đại Minh cũng đột nhiên giật thon thót.
Đúng vậy, vừa rồi mình còn chưa cân nhắc đến vấn đề này.
Nếu như cư sĩ Bạch Y biết Phượng Hoàng Lửa phát hiện ra đây là âm mưu, muốn câu cá, cư sĩ áo trăng có thể vì muốn tiêu hủy chứng cứ mà giết mình không?
Khả năng chuyện này rất lớn.
Làm sao bây giờ làm sao bây giờ?
Bây giờ cả hai bên đều không còn đường để đi.
Mẹ nó, anh ta tính nghìn tính vạn, vậy mà lại chưa tính đến chuyện mình sẽ rơi vào kết cục này.