Chương :
Mặt thẹo nói: “Xem tình trạng nặng nhẹ mà trừng phạt.
Nhẹ thì lên núi đao xuống biển lửa, nặng thì rút gân lột da!”
Âm!
Đại não Tào Đại Minh ầm ầm rung động.
Lên núi đao xuống biển lửa, rút gân lột da.
Đây quả thực còn đáng sợ hơn cả cái chết.
Anh ta sợ đến phát điên, gần như sụp đổ, không ngừng dập đầu với Phượng Hoàng Lửa.
“Chị Phượng Hoàng, cầu xin chị tha cho tôi một lần, sau này tôi làm trâu làm ngựa cho chị, chị muốn tôi làm gì cũng được”
“Thậm chí… bây giờ chị cho tôi thoải mái cũng được”
“Tôi ở với chị nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, chị không thể để cho tôi tiếp nhận loại cực hình vô cớ kia được.”
“Hơn nữa, tôi bị ép bất đắc dĩ mới phản bội chị, nếu tôi có biện pháp nào cũng sẽ không làm như thị Phượng Hoàng Lửa hít sâu nói: “Cậu đến nói thử xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì”
Tào Đại Minh không dám giấu diếm, vội vàng kể đầu đuôi câu chuyện, nói hết tất cả cho Phượng Hoàng Lửa nghe.
Phượng Hoàng Lửa nghe xong, nắm chặt nắm đấm: “Khốn kiếp, tôi biết ngay đây là Cư Sĩ Bạch Y làm, tên mặt người dạ thú kia loại chuyện này cũng làm được.”
Tào Đại Minh khóc lóc kể lể: “Chị Phượng Hoàng, tôi cũng vì an toàn của người nhà mới theo Cư Sĩ Bạch Y”
“Nếu như tôi không theo anh ta, người nhà của tôi có lẽ…
Hu hu, chị biết mà, người nhà của tôi chính là mạng sống của tôi..”
Phượng Hoàng Lửa nói: “Được, tôi có thể cho cậu một cơ hội, xem xem cậu có quý trọng hay không”
Tào Đại Minh vội dập đầu: “Cảm ơn chị Phượng Hoàng, cảm ơn chị Phượng Hoàng, chị muốn làm gì tôi cũng nghe chị”
Phượng Hoàng Lửa nói: “Tôi muốn cậu bây giờ đi tìm Cư Sĩ Bạch Y, nói cho anh ta nghe kế hoạch của anh ta đã thành công, tôi và đội ngũ của Diệp Huyền Tân đều tổn thất hơn phân nửa”
“Tốt nhất giật dây anh ta nhanh chóng tìm cách vây công chúng tôi.”
“Chuyện này…” Tào Đại Minh hơi do dự.
Phượng Hoàng Lửa nó thôi. Mặt theo, chém cậu ta”
Cậu đã không muốn vậy xem thì “Tôi bằng lòng, tôi bằng lòng”
Tào Đại Minh vội n‹ : “Tôi bây giờ đi ngay, bây giờ đi ngay”
Phượng Hoàng Lửa nó: “Tốt nhất cậu thành thật một chút cho tôi, nếu không người nhà cậu sẽ thay cậu gánh chịu hậu quả”
Được được!
Tào Đại Minh nhanh chân chạy đi.
Mặt thẹo có hơi lo lắng nói: “Chị Phượng Hoàng, chị cứ vậy bỏ qua cho anh ta? Anh ta có thể âm thầm giở trò gì đó hay không?”
Phượng Hoàng Lửa nói: “Yên tâm, người nhà cậu ta trong tay tôi, cậu ta không dám”
“Đi, đi về xem tình hình chiến đấu một chút”
Chờ đến lúc bọn họ trở về lần nữa, cuộc chiến đã kết thúc.