Chương :
“Đúng rồi đêm nay tôi sẽ tấn công căn cứ Diệp Huyền Tân.
Đến lúc đó tôi sẽ cầm đầu Diệp Huyền Tân về làm lễ vật đưa cho Phượng Hoàng Lửa, hi vọng ấn tượng của cô ấy về tôi sẽ có một chút thay đổi”
Tào Đại Minh nói: “Hiện tại là thời điểm Phượng Hoàng Lửa vô cùng hận Diệp Huyền Tân, nếu bây giờ anh lấy được đầu của Diệp Huyền Tân, cho dù trái tim của Phượng Hoàng Lửa làm bằng sắt thì chắc chắn cũng sẽ dao động thôi.”
Cư Sĩ Bạch Y: “Hi vọng là như vậy. Được rồi không quấy rầy cậu Tào nữa tôi phải trở về chuẩn bị đây”
“Cung tiễn ngài Bạch Y- Sau khi Cư Sĩ Bạch Y rời đi, Tào Đại Minh vội vàng đi vào trong phòng của Phượng Hoàng Lửa.
“Chị Phượng Hoàng, Cư Sĩ Bạch Y vừa đến tìm em”
Phượng Hoàng Lửa: ‘À, có phải là đến đây nói cho cậu biết kế hoạch của anh ta”
Tào Đại Minh gật đầu một cái: “Không sai. Anh ta chuẩn bị vào tối hôm nay tấn công căn cứ của Diệp Huyền Tân”
Phượng Hoàng Lửa: “Ha ha ha, tấn công càng sớm càng tốt. Thông báo cho toàn bộ thành viên tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Ngoài ra để Mặt Sẹo đi thông báo cho Diệp Huyền Tân một tiếng”
“Đã rõ!”
Phượng Hoàng Lửa: “Tào Đại Minh cậu ở bên cạnh tôi cũng đã lâu như vậy rồi, chịu không ít khổ, đương nhiên công lao cũng rất nhiều, được xem là công thần khai quốc đoàn Phượng Hoàng”
“Tôi cho cậu một cơ hội.”
Tào Đại Minh cảm kích rơi nước mắt: “Cảm ơn chị Phượng Hoàng thành toàn, sau này em sẽ đi theo chị làm tay sai của chị, cho dù có chết cũng không chối từ”
Phượng Hoàng Lửa: “Đêm nay trong lúc đại chiến, tôi muốn cậu giết mười tên địch chuộc tội. Đủ số thì sống, không đủ số thì chết”
“Nếu như cậu chết trên chiến trường, tôi sẽ liệt cậu vào hàng ngũ anh hùng, người nhà cậu sẽ vẫn được hưởng thụ đãi ngộ con cháu anh hùng.”
Tào Đại Minh: “Tôi nhất định không phụ sự mong đợi của mọi người!’ Căn cứ Diệp Huyền Tân, Bạch Y đoàn , đoàn Phượng Hoàng nhìn bề ngoài giống như rất yên bình, thật ra bên trong đang âm thầm cuồn cuộn sóng lớn.
Cư Sĩ Bạch Y vừa trở lại căn cứ thì lập tức huy động toàn bộ thành viên trong đoàn bắt đầu vì cuộc chiến đêm nay làm công tác chuẩn bị.
Trận chiến này anh nhất định phải lấy được đầu của Diệp Huyền Tân!
Thành viên căn cứ Diệp Huyền Tân cũng củng cố lại phòng ngự.
Người của đoàn Phượng Hoàng thì mài đao xoèn xoẹt, chuẩn bị tiến vào căn cứ Diệp Huyền Tân chỉ viện bất cứ lúc nào.
Màn đêm rất nhanh buông xuống.
Trăng cao gió mát, gió lạnh hoang tàn.
Căn cứ Diệp Huyền Tân một mảnh quạnh quẽ, ngoại trừ gió mát không còn âm thanh gì khác nữa.
Các thành viên đều đã yên tâm ngủ thiếp đi, tiếng ngáy nổi lên xung quanh bốn phía.
Đương nhiên, đây chỉ là hình ảnh tượng chưng mà thôi trên thực tế tất cả mọi người đều giả vờ ngủ, ý thức vô cùng tỉnh táo.
Tiếp theo sẽ phát sinh một trận chiến sống chết, bọn họ có thể ngủ mới là lạ.
Một loạt tiếng sột soạt từ bên ngoài căn cứ truyền đến.
Một tiểu đội rồi lại một tiểu đội, rón rén tới gần căn cứ Diệp Huyền Tần.
Mấy tiểu đội này cứ mười người hợp thành một đội, tổng cộng có hai mươi đội, số người là hai trăm.