Chiến Thần Tái Thế

chương 22: đuổi hết toàn bộ ra ngoài

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bỗng chốc, tất cả những người nhà họ Giang và nhà họ Vương có mặt tại đây đều hối hận không thôi.

Nghĩ đến những lời chế nhạo trước đây đối với Tô Hoài Dương và Giang Ngọc Hằng, cùng với sự nhục mạ đối với Thiên An con gái của anh, trong lòng của bọn họ đều đang điên cuồng run rẩy.

Giờ đây Tô Hoài Dương đã lớn mạnh đến mức này rồi, lỡ như anh giảng tội xuống, chẳng phải tất cả bọn họ đều sẽ xong đời sao?

Bà cụ nhà họ Giang mới là người bị kinh sợ đến mức thảm nhất.

Chính là bởi vì ngày hôm qua bà ta còn giở trò với Giang Ngọc Hằng, chuẩn bị lợi dụng đứa cháu gái vô dụng này tăng lên giường của giám đốc ngân hàng Hạ Thành.

Nếu như Tô Hoài Dương biết được chuyện này là do bà ta làm nên, với năng lực hiện tại của anh, nhất định sẽ tiêu diệt nhà họ Giang mất.

Bà cụ kinh ngạc hoảng sợ ngồi bệt xuống đất, toàn thân đổ đầy mồ hôi lạnh.

Đám người Giang Minh Nguyên cũng giống như vậy, trong lòng ai cũng âm thầm than trách, hối hận không thôi.

Vào thời khắc này đây, trên chiếc máy bay trực thăng ở đầu kia.

Giang Ngọc Hằng trợn mắt há hốc mồm nói: “Tô Hoài Dương, tất cả những chuyện này đều là thật sao? Làm sao em vẫn cảm thấy như đang nằm mơ vậy?”

Tô Hoài Dương khẽ mỉm cười nói: “Vợ à, đương nhiên tất cả những chuyện này đều là sự thật, hơn nữa đây chỉ là khúc dạo đầu, đám cưới thế kỷ của chúng ta còn chưa chính thức bắt đầu

Nói xong, Tô Hoài Dương đưa tay ra cười nói: “Vợ à, chúng ta đi xuống nào”.

Giang Ngọc Hằng lau đi vệt nước mắt trên mặt và khóe mi đi, ra sức gật đầu, rồi đưa tay mình cho Tô Hoài Dương.

Tô Hoài Dương nắm tay vợ và bế con gái trong tay, cả gia đình ba người bước ra khỏi trực thăng.

Khi nhìn thấy gia đình ba người họ, nhà họ Giang và nhà họ Vương, tất cả đều đã sợ đến hai chân mềm nhũn.

Nhưng ba vợ Giang Chí Lâm và mẹ vợ Ngô Tâm của Tô Hoài Dương lại tỏ ra rất kích động.

Hai người bọn họ vội vàng kéo theo Giang Ngọc Như đang há hốc mồm bước ra khỏi đoàn người.

Ngô Tâm dẫn đầu, mặt lộ đầy vẻ nịnh nọt nói: “Ôi trời ơi Hoài Dương, con đúng thật là con rể tốt của mẹ, mẹ sớm đã biết con không phải là người bình thường mà, quả nhiên mẹ không nhìn lầm con, hôm nay đúng thật là khiến mẹ hãnh diện đấy”

Ba vợ Giang Chí Lâm cũng lộ đầy vẻ a dua nịnh hót: “Con rể tốt của ba, con thật sự là Long chủ của Long Môn đó sao? Có nhiều xe hơi sang trọng và máy bay trực thăng như vậy, cảnh tượng này của con còn lợi hại hơn cả người giàu nhất thế giới đấy.

Đúng thật là ngầu quá đi, ba cũng không biết khen con như thế nào nữa đây này.”

Mẹ vợ cũng cười xòa nói: “Hoài Dương này, bây giờ con phát đạt rồi, còn trở thành Long chủ nữa, sau này đừng quên mẹ đã từng đối tốt với con như thế nào đấy.”

Tô Hoài Dương nghe nói như thế, trong lòng không khỏi cười lạnh.

Mẹ vợ này của mình quả nhiên không biết xấu hổ, còn có thể nói ra lời như vậy, đúng thật là trơ tráo không biết hổ thẹn.

Thấy vậy anh nhàn nhạt nói: “Con còn nhớ lúc nãy khi ở nhà, hai người còn nói là không muốn tham gia đám cưới của con và Ngọc Hằng mà, chê rằng sẽ làm bẽ mặt hai người, tại sao bây giờ lại nói những lời như vậy?”

Mẹ vợ ngượng nghịu không thôi, một lúc sau mới vội vàng nói: “Trời ơi con rể, mẹ lúc đó không phải là đang nói giỡn với con hay sao? Ngọc Hằng là con gái ruột của mẹ, con lại là con rể của mẹ, mẹ không tham dự đám cưới của hai con, còn có thể tham dự đám cưới của ai được chứ?”

Tô Hoài Dương cười lạnh nói: “Hai người không phải muốn tham dự đám cưới của Giang Trúc Nhi và Vương Tài sao? Khắp cái nhà họ Giang này, hình như chả có ai muốn đến tham dự đám cưới của con và Ngọc Hằng nữa đâu.”

Bà cụ vội vàng đi tới phía trước: “Ui trời Hoài Dương à, trước đây là do bà nội có mắt không trọng, bà nội xin lỗi cháu nhé.

Hôm nay nhà họ Giang đều là đến để dự đám cưới của cháu và Ngọc Hằng đấy, những người lặt vặt khác đều không quan trọng nữa”

Giang Trúc Nhi nghe nói như vậy, lập tức tức giận nói: “Bà nội, bà nói vậy là có ý gì, mọi người còn không phải là đang đến tham dự lễ đám cưới của cháu, tới chúc mừng cháu hay sao?”

Bà cụ giận dữ nói: “Cháu câm miệng cho bà, ở đây không có phần cháu nói chuyện, kết hôn mà đến khách sạn cũng không vào được, còn không biết xấu hổ mà nhắc đến chuyện này nữa”

Vương Tài cũng thẹn đỏ cả mặt.

Thật đúng là xấu hổ chết đi được.

Bản thân mình tự đặt khách sạn để làm lễ cưới, kết quả là khi đến còn bị người ta ngăn trước cửa không cho vào, như vậy còn không đủ mất mặt sao?.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio