Chiến Thần Thánh Y

chương 43

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chỉ nhìn thấy vị Hứa đại sư hai này đặt hai ngón tay gầy gò của mình lên cổ tay Thẩm Ngọc Nhu, một lát sau liền thả ra. Bởi vì buổi sáng Đường Tuấn vừa châm cứu qua, hàn khí trong cơ thể Thẩm Ngọc Nhu đã được áp chế, vì vậy nên đầu ngón tay của Hứa đại sư sẽ không bị đông lại vì lạnh.

“Hứa đại sư, thế nào rồi?” Thẩm Dũng hỏi với vẻ mặt tràn ngập mong đợi.

Advertisement

Hứa đại sư vuốt vuốt râu, thoải mái nói: “Chỉ là hàn khí trong cơ thể không thể thoát ra ngoài được thôi mà, bệnh vặt. Chỉ cần tôi vận công bài trừ hàn khí trong người cô bé ra là được. Có điều.”

“Có điều thế nào?” Thẩm Dũng vội vàng hỏi. Tuy rằng ông có hơi nghi ngờ về chuẩn đoán của Hứa đại sư, nhưng lại không dám nói ra, tránh đụng chạm tới đại sư.

Hứa đại sư nhìn lướt qua Thẩm Ngọc Nhu, nói: “Có điều, hàn khí trong người cô bé đã tích lũy đến mức độ nhất định, tôi không cách nào giúp cô bé loại bỏ hết chúng một lần được. Nhưng qua vài ngày nữa thì tôi phải rời khỏi thành phố Vinh, chuyện này thật sự khiến tôi rất khó xử.”

Thẩm Dũng nghe thấy vậy, gương mặt cũng lộ rõ vẻ khó xử, cầu xin: “Vậy Hứa đại sư có thể ở lại thành phố Vinh thêm vài ngày nữa không?”

Hứa đại sư nổi giận, nói: “Bệnh của cháu gái ông là bệnh, vậy bệnh của những người khác thì không phải bệnh hay sao? Sao tôi có thể chỉ vì một mình cháu gái ông mà vứt bỏ hết những người khác không lo. Ông có biết tôi ở lại thành phố Vinh thêm một ngày, sẽ có bao nhiêu người phải chết không? Tội nghiệt thế này, ông có gánh vác nổi không?”

Giọng nói của Hứa đại sư mạnh mẽ vang dội, hoàn toàn là giọng điệu công chính liêm minh. Lời nói này nói ra liền khiến nhiều người trong phòng ngượng ngùng, xấu hổ, đặc biệt là Thẩm Dũng, thế mà ông lại khom người hành lễ, nói: “Là do tôi vô tri, mong đại sư bỏ qua.”

“Lòng dạ Hứa đại sư như vậy, đúng là một nhân vật lớn mà.”

“Đúng vậy. Ai cũng nói tấm lòng nhân ái của y thuật nhà họ Đường không ai sánh bằng, theo ta thấy còn không bằng Hứa đại sư đây nữa.”

Những người khác cũng bàn luận sôi nổi như vậy, mặt lộ rõ vẻ bội phục, hiển nhiên cảm xúc của mọi người đều dâng trào vì lời nói này của Hứa đại sư, thậm chí còn có ý hạ thấp nhà họ Đường xuống để làm nền cho Hứa đại sư.

Sắc mặt Hứa đại sư tốt hơn một chút, nói: “Có điều, ngược lại tôi có một cách khác.”

Thẩm Dũng nghe thấy vậy, không thể chờ đợi được nữa, liền hỏi: “Là cách gì?”

Hứa đại sư chỉ vào Thẩm Ngọc Nhu, khẽ cười nói: “Để cháu gái ông đi theo tôi. Tôi thấy tôi với cô bé cũng khá có duyên với nhau, tôi không chỉ trị hết bệnh lạ cho cô bé, thậm chí tôi còn có thể truyền lại cho cô bé y thuật khí công này của tôi.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio