Cô gái này vô cùng tài giỏi.
Lấy được hai bằng thạc sĩ từ đại học Hoa Thanh cùng đại học Yến Kinh.
Sau đó lại đi du học tại đại học Harvard.
Lúc tốt nghiệp, Phương Tử Tình còn công tác tại phố Wall.
Lý Tử Nhiễm vô cùng thắc mắc: ” Phương Tử Tình đang có công việc tốt ở phố Wall như vậy, sao đột nhiên lại về nước nhỉ?”
Khuê mật rõ ràng ở Wall Street phát triển thật là tốt tốt, như thế nào hội đột nhiên về nước đâu?”
Diệp Quân Lâm cũng vô cùng tò mò, cách suy nghĩ của phụ nữ thật quá khó hiểu.
“Vậy cô ấy đã nói gì với em?” Diệp Quân Lâm hỏi.
Lý Tử Nhiễm cười nói: “Cô ấy nói với em là muốn tới Tô Hàng để phát triển sự nghiệp.
Cô ấy cũng đã mua nhà ở Tô Hàng rồi.”
Lý Tử Nhiễm hơi nhíu mày, trong mắt cũng hiện vẻ hơi hoang mang: “Em tò mò không biết công ty nào mà có thể khiến Phương Tử Tình quan tâm đến vậy.”
Ngày hôm sau.
Từ sáng sớm, Diệp Quân Lâm đã lái xe của Lý Tử Nhiễm đến sân bay.
Diệp Quân Lâm đứng chờ ở sảnh chờ của sân bay.
Chỉ sau một lát, bóng dáng của Phương Tử Tình đã xuất hiện.
Cô gái này cao khoảng cm.
Cô ấy đang bước đi một đôi giày cao gót, dáng người mảnh dẻ.
Đôi chân dài thẳng tắp trông vô cùng xinh đẹp, không thua kém người mẫu là bao.
Phương Tử Tình mặc một chiếc áo gió màu đen.
Trên khuôn mặt trái xoan đeo một chiếc kính mát.
Trông cô gái này vừa lạnh lùng, lại rất mạnh mẽ.
Khí chất quả thật vô cùng độc đáo.
Rất nhiều người đều nghĩ Phương Tử Tình là ngôi sao.
Có người còn lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Phương Tử Tình cũng nhận ra Diệp Quân Lâm.
Cô ấy lập tức đi đến trước mặt Diệp Quân Lâm, ném cho anh chiếc vali.
“Chín giờ đưa tôi đến tập đoàn Vân Đình.
Tôi có việc gấp.”
Cô gái này lạnh lùng đến mức không để cho Diệp Quân Lâm nói chuyện một câu nào.
Cô ấy liền nói thẳng ra yêu cầu của mình.
Diệp Quân Lâm cũng thấy khó chịu.
Ông đây đã cất công đi tới đón cô.
Vậy mà một câu cảm ơn cô cũng không thèm nói, còn sai bảo như thể người hầu vậy.
Nhưng Diệp Quân Lâm vẫn cầm vali lên.
“Thời gian còn lại một giờ, lái xe nhanh lên một chút.”
Sau khi lên xe, Phương Tử Tình nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ nạm kim cương trị giá mấy tỷ trên cổ tay, nói với giọng lạnh như băng.
“Được rồi.
Tôi nhất định sẽ đưa cô đến đúng giờ.”
Diệp Quân Lâm khởi động xe.
Phương Tử Tình tháo kính mát xuống, để lộ ra khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn.
Ngũ quan cô ấy rất nhan tú.
Làn da nhẵn nhụi, vô cùng mịn màng.
Cô gái này có nhan sắc có thể sánh cùng với Lý Tử Nhiễm.
Sau đó, Phương Tử Tình nhìn Diệp Quân Lâm với vẻ đánh giá.
“Anh còn không chịu rời khỏi Tử Nhiễm sao?” Phương Tử Tình đột nhiên hỏi.
“Vì sao tôi phải rời khỏi?” Diệp Quân Lâm vô cùng khó chịu.
“Bởi vì anh không xứng với cô ấy.
Không nói đến chuyện hiện tại anh chẳng có chút gia tài hay tài khoản tiết kiệm nào.
Chỉ riêng chuyện anh từng đi tù cũng đủ để nói rằng anh không xứng với Tử Nhiễm.
Không phải tôi kỳ thị anh.
Nhưng nếu anh là người có tiền án như vậy, sẽ ảnh hưởng đến tương lai của Tử Nhiễm.
Sự nghiệp của cô ấy đang vào quỹ đạo, có được sự đầu tư của tập đoàn Vân Đình.
Cô ấy còn rời khỏi nhà họ Lý, thành lập công ty riêng.
Tương lai của cô ấy ở giới kinh doanh Tô Hàng vô cùng xán lạn.
Còn anh thì sao? Nếu anh cứ bám theo Tử Nhiễm, nhất định sẽ trở thành vật cản của cô ấy.
Ví dụ như sau khi Tử Nhiễm công thành danh toại, tất cả mọi người sẽ nói sau lưng cô ấy rằng: Chồng của Lý Tử Nhiễm từng ngồi tù sáu năm, lại còn vì tội cưỡng gian.
Lúc đó ảnh hưởng sẽ rất nhiều, đối với sự nghiệp của Tử Nhiễm cũng không hề tốt.”
Cô gái này mồm miệng lanh lợi, nói liên tục như là súng máy.
Phương Tử Tình thấy Diệp Quân Lâm không nói lời nào, tiếp tục nói: “Còn nữa, tôi thấy ở trên người anh không có một chút ý chí chiến đấu nào.
Năng lượng sống của anh đã tắt từ lâu rồi, đã quen sống mà phải cúi đầu.
Nếu là sáu năm trước, nhất định anh sẽ không chịu hạ mình để tới đón tôi.”
Diệp Quân Lâm nhìn vào Lý Tử Nhiễm qua gương chiếu hậu, hỏi: “Vậy thì sao nào?”
“Anh ly hôn với Tử Nhiễm đi…”
“Chuyện này chờ sau khi tôi ỗn định sẽ bắt tay vào xử lý.”
Phương Tử Tình vô cùng tự tin..