Chương :
Bắc Ma hét về phía ba người Đông Thú.
Ba người họ đều bị hù chết.
Theo bản năng lùi lại phía sau, trong miệng liên tục hô.
Sợ quát Đó là một loại sợ hãi từ tận trong xương!
Điều này khiến Ngũ Long Lạc Việt ngạc nhiên.
Sao đám đồ đệ của bọn họ lại thành thế này?
“Sợ gì chứ? Không phải các con chiến thắng gã rồi hay sao? Có thể ra dáng đàn ông không?”
“Giống như Tây Tăng vậy! Dũng cảm đối mặt!
Sợ cái gì chứ?”
Đám người Đông Yêu bất mãn mắng chửi.
Dù là không bằng.
Thì cũng phải đối mặt!
Làm sao có thể giống như rùa đen rụt đầu?
Hơn nữa, các người đã từng đánh bại Bắc Ma mà.
Cái này còn sợ?
“Đúng! Không phải các người từng đánh bại Bắc Ma saØ? Còn sợ cái gì?”
Vệ binh Viêm Long cũng thúc giục.
“Sư phụ, là lỗi của chúng con! Chúng con sai rồi!”
“Chúng tôi nói cho mọi người biết sự thật!”
“Cái gì?”
Bốn người Đông-Yêu thật ra đã nghĩ đến khả năng đó trong lòng.
Nhưng đây là đồ đệ của họI Bọn họ có chấp niệm.
Không muốn tin tất cả những điều này.
Bây giờ khi nghe đám đồ đệ bảo muốn nói sự thật.
Họ liền luống cuống.
Ngay cả vệ binh Viêm Long cũng hoảng sợ.
Họ nhìn nhầm người rồi?
Thật sao?
“Chúng tôi sẽ nói tất cả! Mọi thứ là lỗi của chúng tôi!”
Tiểu Quân Thần bật khóc nức nở.
Tất cả mọi người: Lúc này, Lạc Việt lại imrlặng lần nữa.
Hàng tỷ người.nắm chặt tay.thành nắm đấm.
“Nói! Nói toàn bộ ra đi!”
Lãnh đạo cấp cao của vệ binh Viêm Long quát lớn.
“Tôi nói, tôi sẽ nói hết!”
Đong Thú lau mồ hôi lạnh.
“Thật ra, trong trận chiến ở Căn cứ Thiên Sơn, kỹ thuật hợp kích hoàn toàn không có tác dụng với Bắc Ma! Gã đã mạnh hơn trước gấp ba lần!
Chúng tôi hoàn toàn không phải đối thủ của gã!”
“Sao cơ?”
Mọi người đều kinh hãi.
Bắc Ma thực sự mạnh hơn trước gấp ba lần?